“Người tới cứu mạng a —— cái đồ biến thái này ngươi muốn làm gì?” Diệp Phương Diêu bị nam nhân tàn ác áp đảo phát sinh tiếng gào thét vô cùng thê thảm. “Ta nói cho ngươi biết, ngươi tìm nhầm đối tượng rồi, ta không có hứng thú với nam nhân!”
“Không sao, ta có hứng thú với cậu là được rồi.” Tần Chấn Dương cười cười giơ bàn tay to lớn cứng rắn, xoa xoa khuôn mặt thanh tú không một chút tỳ vết kia.
“Không tệ, cảm giác rất tốt, so với mông của đám đàn bà kia còn thoải mái hơn.”
“Ngươi…Ngươi là đồ hạ lưu!” Cho tới bây giờ chưa từng bị nam nhân vuốt ve thân mật như thế, giống như có con mèo đang dùng móng gãi gãi, cảm nhận đặc biệt không thể diễn tả bằng lời khiến cho khuôn mặt Diệp Phương Diêu nhanh chóng đỏ ửng lên.
“Xì, linh mục tới kỹ viện chơi gái là thượng lưu?”
“Ai tới tìm gái chứ? Ngươi không nên nói bậy!”
“Tới kỹ viện không tìm gái, lẽ nào cậu có lòng tốt tới làm việc nghĩa? Thế nào, đến phát đồ bảo hiểm miễn phí sao (BCS)? Hay là tới đẩy mạnh tiêu thụ gậy xoa bóp? Ha ha…”
Diệp Phương Diêu phát hiện nam nhân này cười rộ lên rạng rỡ không ngờ, không khỏi có chút nhìn ngây người.
“Nước bọt cậu đã chảy ra rồi kìa, tiểu *** phụ.”
“Ngươi tại sao mỗi lần mở miệng đều không nói được lời nào tử tế!” Khuôn mặt thanh tú của Diệp Phương Diêu hơi đỏ hồng, “Ta tới nơi này chỉ là muốn tìm người, hắn không có ở đây, ngươi mau thả ta đi.”
“Nói thừa, nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-tieu-than-phu/202194/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.