Nước biển thật lạnh, nước biển từ bốn phía chảy tới, không ngừng tràn vào bên trong mũi cùng bên trong miệng của hắn, Tôn Ngữ bị sặc nước biển nên không thể hô hấp được, ở trong mộng Tôn Ngữ không ngừng giãy giụa nhưng tất cả chỉ là vô ích mà thôi.
Tôn Ngữ cảm giác được nước biển đang không ngừng tràn vào trong mắt hắn, khiến hắn không nhìn rõ được mọi thứ xung quanh, Tôn Ngữ cảm thấy thân thể hắn đang chìm xuống một cách từ từ, trong mắt của hắn không có cái gì khác ngoại trừ màu lam của nước biển.
Trong mộng, Tôn Ngữ còn bé sợ ác ma đã giết chết mẫu thân mình, nhưng hắn thay đổi, bây giờ hắn sợ hãi tử vong, mẫu thân đã chết, mình không muốn chết, mình còn muốn chăm sóc cho ấu đệ(=đứa em còn nhỏ)…
Tôn Ngữ há mồm muốn gọi, lại nói không ra tiếng, chỉ có nước biển lạnh như băng và mặn chát đang không ngừng đi vào trong khoang miệng, chảy vào yết hầu, đè ép lên cái phổi yếu ớt của Tôn Ngữ.
Tôn Ngữ vô cùng sợ hãi, bốn phía xung quanh mình toàn bộ đều là nước biển, lúc mình có chút mất đi ý thức, thì thân thể của mình đang trầm xuống (=chìm) từng chút,từng chút một.
Qua làn nước biển mờ mịt Tôn Ngữ nhìn thấy thiệt nhiều, thiệt nhiều phần trong thi thể của mẫu thân rơi từ miệng túi vào bên trong làn nước biển, máu hoà vào trong nước biển, đem màu lam nước biển nhuộm thành màu đỏ, hắn thấy rất nhiều máu cùng những miếng thịt ở thi thể của mẫu thân đang trôi lơ lửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-chi-luyen/1313723/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.