Trong phòng làm việc xa hoa Trương Phong Dương ngồi vị trí trên cao dùng ánh mắt lạnh như băng tử nhìn chằm chằm Tôn Ngữ, làm cho Tôn Ngữ đứng ngồi không yên, tay cũng không biết để ở nơi đâu, theo bản năng ôm túi du lịch rách rưới trong lòng ngực…
Tiêu Mặc đứng bên cạnh Trương Phong Dương hướng Tôn Ngữ hữu hảo mỉm cười một cái, làm cho Tôn Ngữ thả lỏng một chút.
Trong phòng làm việc thật to một mảnh yên tĩnh, giống như ngay cả đến thanh âm kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe được, Tôn Ngữ cảm thấy trái tim nhảy loạn.
Trương Phong Dương an vị đối diện với hắn không nói gì, lạnh lùng khinh bỉ nhìn Tôn Ngữ, Tôn Ngữ biết dù sao đường ngang cũng tử, mà đường thẳng cũng tử (ngắn gọn là đường nào cũng chết =.=”),không bằng dũng cảm đối mặt… Tôn Ngữ trong lòng thình thịch từ vị trí đứng lên.
Tôn Ngữ chân tay co cóng đứng lên đi về hướng Trương Phong Dương, Trương Phong Dương mày rậm nhăn lại, nhìn Tôn Nói từng bước đến gần mình. Một tháng không gặp nam nhân gầy yếu này giống như càng thêm gầy yếu, giống như trở nên càng thêm đen, tiều tụy, giống như già thêm vài tuổi, trở nên càng giống một vị đại thúc…
Tôn Ngữ từ trong túi du lịch lấy ra một cái phong thư tiền hai tay cầm, hèn mọn nâng đến trước mặt Trương Phong Dương.
“Trương tiên sinh… Ta… Ta đến trả tiền lại… Chỗ này là…” Đứng ở trước mặt Trương Phong Dương bất nộ nhi uy (không giận mà vẫn oai) Tôn Ngữ thực sợ hãi, rất sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-chi-luyen/1313670/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.