Kỳ Tuyết cùng Lục Hàn đi dạo tiếp quanh lễ hội hoa.Những loài hoa ở đây đều được sắp xếp rất công phu, tỉ mỉ.Từng tầng, từng loại của nó có tới hàng triệu bông hoa đang khoe sắc.
Cô dừng chân lại nơi những bông hoa Tulip đang khoe sắc.Nếu cô nhớ không lầm hoa Tulip là loài hoa biểu tượng về tình yêu.Mỗi mắc sắc của nó lại nói về một loại tình yêu. Cô rất thích loại hoa Tulip xanh. Nếu màu xanh tượng trưng cho sự yên tĩnh và thanh bình thì hoa Tulip xanh cũng vậy.Nó tượng trưng cho niềm tin, sự chân thành và chung thủy trong tình yêu. Cô chính là cần tình yêu như vậy.Không cần quá mãnh liệt hay phô trương chỉ cần cùng người mình yêu cùng nhau trải qua những ngày êm đềm.
Lục Hàn thật sự là chàng trai tốt, mẫu người chuẩn của gia đình.Anh không nông nổi như Vũ Trác Nghiên.Không thiếu quyết đoán như Thiên Dực.Lại càng không độc đoán như Thiên Vũ. Chỉ có một điều cô mãi không hiểu được chính là tài năng che giấu cảm xúc của anh.Đôi khi cô cảm nhận anh thích cô.Lúc lại thấy hình như không phải.Đôi khi cô cũng quá mơ hồ.
Cô ngẩng đầu nhìn anh.Lục Hàn nãy giờ luôn theo sau cô nhưng lát lại nhìn vào điện thoại vì tin nhắn liên tục gửi tới.Cô đương nhiên biết anh đang xử lý chuyện công ty vì anh là ông chủ của Lục Thị không như cô chỉ quản lý chi nhánh bên Trung Quốc của Trust.
"Lục Hàn, hay chúng ta quay lại thành phố A.Hình như anh còn nhiều việc phải xử lý."Cô đã nghĩ rất nhiều rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-yeu/2865234/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.