"Chúng ta thử yêu được không?" Kỳ Tuyết nhìn bốn nam nhân kia hết sức điềm tĩnh.Hội trường lại một lần nữa sì sào.Cô vẫn vậy, không chút quan tâm tới tiếng sì sào đó.Miệng nở một nụ cười ngọt ngào, từ khóe mắt cô một giọt nước mắt rơi xuống, lúc này cô mới nghẹn ngào nên tiếng."Mỗi người trong các anh bên em một tháng, một tháng thôi.Để em hiểu với em ai quan trọng nhất được không?"
Trong giọng nói cô có thể nghe ra sự thành khẩn hơn cả, nụ cười ngọt ngào sâu lại, nước mắt chảy ra nhiều hơn.Hội trường im lặng lại, bốn nam nhân ngỡ ngàng nhìn cô xong liền thu tay lại cười dịu dàng.Họ tiến về phía cô, Lục Hàn đưa tay lau những giọt nước mắt của cô, vẻ ân cần của anh làm người khác phải mềm lòng.Thiên Dực thì xoa xoa đầu cô, nở nụ cười tỏa nắng của anh ta.Thiên Vũ cười dịu dàng, nhéo má cô, hành động quan tâm làm cô yếu lòng vì nó không giống anh ta của mọi khi.Vũ Trác Nghiên thì kì quặc hơn, tay anh ta nhéo mũi cô một cái rồi nhếch môi cười.
Mọi người trong hội trường đang cảm động thì tự nhiên vì hành động của họ mà bật cười, rồi lại thấy cảm giác ghen tỵ.Các phong viên cũng vượt qua bảo vệ mà chạy tới chụp ảnh liên hồi.Phải mất một lúc cô mới bình tĩnh lại được, gương mặt liền ửng hồng nhưng vì được rèn luyện nhiều lên rất nhanh ứng biến rồi cùng bốn nam nhân kia đi vào trên trong sân khấu.Buổi trình diễn kết thúc trước tiếng vỗ tay thầy thán phục của những người tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-yeu/2865187/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.