Kiều Ngân Anh nhìn cảnh tượng tình cảm cha con trước mắt mà cô càng chán ghét, khinh bỉ họ hơn.Nếu bà ta không xuất hiện, không cưới ba cô thì có phải người này chỉ là ba của mình cô, cũng chẳng có ai tranh giành.
"Ba! Con có chuyện muốn nói."
"Nói đi."
"Kỳ Tuyết, chị ấy không đưa tài liệu cho con."
Cô chống cằm xem biểu hiện tiếp theo của ba mình, không phải ông lại định nói cô nữa chứ.Nhưng với biểu hiện lúc nãy của ông thì thật khó đoán mà.
Kiều Ngân Anh chông đợi lời tiếp theo của ba ông.Theo cô ta nghĩ lúc này chắc chắn ông sẽ suy nghĩ Kỳ Tuyết tỏ vẻ khênh kiệu, rồi chèn ép như những gì cô ta kể.Gương mặt cô ta càng cố cúi xuống tỏ vẻ đáng thương làm người ta mềm lòng.
Nhưng khác với biểu hiện của cô và Kiều Ngân Anh, ba cô vẫn im lặng khó hiểu.Rất lau sau khi Linda bê 3 tách cafe vào, ba cô đưa cốc nên uống một ngụm rồi giọng nói già nua của ông mới vang lên.
"Không phải tỏ vẻ đáng thương.Con nên biết ba ghét nhất ai giả tạo."
Ba cô có vẻ thờ ơ khác thường, không giống như sự cưng chiều cô ta lúc trước.Đây có thật là người ba vừa hôm trước nói cô nên nhường nhịn, hiểu cho cô ta không vậy.Đột nhiên cô nhận ra ông rất lạnh lẽo, trầm lặng tới rùng mình.Thật ra đây mới là con người thật mà ông đã trôn dấu bao lâu khi về già.
"Ba, con..."
Ai ngờ ba cô không những không thèm quan tâm tới cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-yeu/2865161/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.