Giang Hải Phong cảm thấy hổ thẹn vô cùng, nếu lúc này mặt đất nứt ra thì có thể chàng chui xuống ngay. Chàng gượng cười, hỏi :
- Biện pháp gì?
Tịch Ti Ti mỉm cười, nói :
- Đừng vội, ngồi xuống rồi hãy nói.
Giang Hải Phong lắc đầu, nói :
- Tại hạ không ngồi, cô nương nói ra trước đi, có thể tại hạ chẳng làm được cũng không chừng.
Tịch Ti Ti mỉm cười, nàng nói :
- Đương nhiên là ngươi có thể làm được, vả lại cũng rất dễ thôi.
Giang Hải Phong thúc giục :
- Nói mau đi, tại hạ còn phải đi về.
Tịch Ti Ti cười nhạt, nói :
- Ai bảo ngươi lén ăn đồ của người ta, ngươi là đại hiệp khách, có lý nào lại ăn không của người khác?
Giang Hải Phong thở dài, chàng nói :
- Xin cô nương lượng thứ, việc này đích thực là tại hạ không đúng, bây giờ tại hạ quyết tâm bồi thường cho cô nương, xin cô nương mau nói ra đi.
Tịch Ti Ti trầm ngâm một lúc rồi mỉm cười, nói :
- Ta muốn ngươi dạy cho ta một môn công phu.
Giang Hải Phong trợn trừng song mục.
Tịch Ti Ti vội đưa một ngón tay lên và nói :
- Chỉ cần một chiêu là đủ rồi.
Giang Hải Phong lui ra sau một bước.
Tịch Ti Ti vẫn nhìn thẳng vào mắt chàng, nàng lập lại :
- Chỉ cần một chiêu thôi, ngươi đồng ý chứ?
Giang Hải Phong cười nhạt, nói :
- Ta mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-suong-kiem/2156252/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.