Dòng sông cuộn chảy, thi thể Tần Đồng chìm nổi mấy lần rồi biến mất trong làn nước. Chiếc thuyền nhỏ không ai khống chế nên cũng liên tục xoay xoay trên mặt nước. Trong giây phút này, Giang Hải Phong cảm thấy lòng đau như cắt, không bút mực nào có thể tả nổi.
Chàng thầm nghĩ :
- “Tần Đồng đã chết rồi. Là do chính tay ta giết, hai tay ta đã vấy quá nhiều máu rồi.”
Lúc này chiếc thuyền lớn đã quay mũi lại, một tên thủy thủ lớn tiếng nói :
- Đại gia, mau lên thuyền thôi, Khâu lão bạng đã chết rồi.
Giang Hải Phong kinh tỉnh, trở lại với thực tại, chàng tung người phóng qua thuyền lớn rồi đi thẳng tới đuôi thuyền. Có nhiều người vây quanh xác Khâu Đồng Thủy. Giang Hải Phong rẽ đám đông bước vào thì thấy chủ thuyền Khâu Đồng Thủy đang nằm trong vũng máu.
Chàng lật thi thể lên thì thấy bên ngực trái có một vết thương do kiếm đâm, huyết tươi vẫn còn chảy ra. Giang Hải Phong sờ thử mạch môn thì cảm thấy huyết mạch đã ngừng, không thể cứu chữa được nữa.
Giang Hải Phong giao số tiền và châu ngọc mà Tần Đồng cướp của Khâu Đồng Thủy cho bọn thủy thủ, sau đó chàng dặn dò bọn chúng mai táng lão ta cẩn thận.
Thêm hai ngày lênh đênh trên sông nước nữa thì cuối cùng thuyền cũng đến Nam Kinh.
Đối với Giang Hải Phong thì nơi này hoàn toàn không xa lạ gì. Nhưng sự thực, từ khi Tần Đồng chết rồi thì việc chàng đến đây đã mất đi một phần ý nghĩa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-suong-kiem/2156235/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.