Kết hôn là có mục đích.
Không khí sáng sớm vô cùng trong lành và mát mẻ, bên ngoài rạp hát, tốp năm tốp ba người đi đường vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Một ngày mới đã bắt đầu, phía ngoài rạp hát lại xuất hiện một cảnh tượng hi hữu -- Từ Bạch Dương đứng đây chờ Nhiếp Thanh Anh, Lương Hiểu Bạch nhìn thấy liền tiến đến nói chuyện với anh ta.
Từ Bạch Dương, "Cô mau đi đi, Thanh Anh mà thấy lại không hay."
Lương Hiểu Bạch, "Anh vẫn chưa hiểu sao? Nhiếp Thanh Anh và Chu tam thiếu có quan hệ thân thiết, cô ta không chịu được tủi thân, chỉ có em chịu chờ anh, chỉ có em thôi!"
Nhắc tới Chu Minh, trong mắt Từ Bạch Dương trở nên u ám và hoảng hốt. Nhiếp Thanh Anh đến thành phố A đúng là một chuyện sai lầm. Lúc đầu Chu Minh đã buông tay rồi, nhưng chính anh ta lại mang cơ hội đến cho Chu Minh...nhớ đến nụ cười lười biếng nhưng lại đầy tính xâm lược kia, trong lòng Từ Bạch Dương cảm thấy thật bất an.
Anh ta miễn cưỡng nói, "Chỉ cần Thanh Anh chưa kết hôn thì tôi sẽ còn có cơ hội..."
Còn chưa dứt lời, xung quanh, tiếng trầm trồ vang lên không dứt, Từ Bạch Dương và Lương Hiểu Bạch quay đầu nhìn sang thì thấy một chiếc xe thể thao Lexus màu đen chạy đến. Nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, mí mắt Từ Bạch Dương giật giật.
Xe thể thao đỏm dáng dừng lại, cửa xe mở ra, một người đàn ông đeo kính râm bước xuống trước. Người đàn ông với dáng người cao gầy, rất có khí chất, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-nho-ve-em/142903/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.