Chưa tới bình minh Sở Hạo đã tiến cung, hôm nay là mùng một tháng giêng, giờ mão phải vào Hoàng Cực Điện tiến hành đại điển.
Diệp Ngưng Hoan biết hắn dậy lúc nào, nghe bước chân nhẹ nhàng của thị nữ, hắn thay y phục rửa mặt, nhưng nàng vẫn không hề nhúc nhích, vẫn duy trì tần suất hô hấp lúc ngủ say, mãi đến khi hắn ra cửa!
Nàng nên cảm tạ hắn, nàng chưa bao giờ yêu thích những thứ xa hoa phú quý này, cũng không thích phân tranh bên trong, nàng tất nhiên biết quy củ, cũng không muốn chịu khổ như vậy. Hoa có ngày lại nở, không ai mãi thiếu niên.
Hắn có thể biết thỉnh cầu của nàng, cũng thỏa mãn lòng nàng, nàng rất cảm kích!
Chỉ là cái chữ “tạ ơn” kia, hiện tại nói không nên lời. Đã tính thả người, hà cớ gì vào phút cuối cùng lại đâm nàng một cái? Vẽ vời vô ích!
Nàng ngồi dậy, tùy đám người Thụy nương hầu hạ, thay trang phục mới, nhận lời chúc tết của nô tài khắp phủ hoặc thực hoặc giả nhưng đều là vẻ mặt vui mừng, tùy Thụy nương thưởng tiền lì xì cho bọn họ, thật đúng là cảnh tượng năm mới!
Dùng điểm tâm xong, Thụy nương đuổi mọi người đi, lúc này bà mới nói với Diệp Ngưng Hoan những chuyện phát sinh trong cung mấy ngày qua. Sở Hạo vào cung trước mật thám với Hoàng thượng cả buổi trời, Hoàng thượng truyền hai nhà Phùng, Phạm cùng với trọng thần vào cung, hẳn là thông báo với bọn họ tin Vĩnh Thành Vương chết, tiếp theo Phùng Xương Tiến kia liền chủ động cầu Hoàng thượng tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-hoan-truc-hoan-ky/735551/chuong-38.html