“Trả tiền”.
Trần An Bình bình tĩnh nói, lấy ra một điếu thuốc, châm lửa.
“Phụt!”
Cao Chiêm Long nghe vậy cảm thấy buồn cười: “Nhóc con, cậu đang đùa tôi à? Trả tiền? Tiền gì? Tôi nợ cậu à?”
“Ý anh là anh sẽ không trả?”
Trần An Bình cũng không tức giận, anh chỉ hơi cau mày.
“Đúng vậy, ông đây không trả, cậu có thể làm gì được!”
“Nói thật cho cậu biết, ông đây có rất nhiều tiền, nhưng tôi sẽ không trải”
Cao Chiêm Long bất chấp tất cả, chỉ vào mũi Trần An Bình mắng: “Cậu chỉ là một tên theo đuôi Liễu Phỉ Phỉ, cậu dám nói chuyện với tôi như vậy sao?”
“Cút, cút ra khỏi đây ngay cho tôi!” “Anh thực sự không trả?”
Trần An Bình vẫn không tức giận, lông mày đang cau lại đột nhiên giãn ra, trên mặt hiện lên một nụ cười khó tả.
Nụ cười này rất kỳ lạ.
Tuy nhiên, Cao Chiêm Long không thể hiểu được. “Ông đây...”
“Bùm!”
Trước khi Cao Chiêm Long kịp nói những lời gay gắt, Trân An Bình đột nhiên ra tay.
Năm ngón tay phải của anh xòe ra và giáng xuống một cách nặng nề. Giống như tiếng sấm rần vang bên tai, ngay lúc bàn tay hạ xuống, một cơn gió lạnh và mạnh thổi qua mặt Cao Chiêm Long, mấy sợi tóc thưa thớt trên đầu gã ta rối tung lên.
Nhưng điều kinh hoàng hơn nữa là một dấu tay lớn được in sâu vào mặt bàn gỗ nguyên khối dày 5cm của chiếc bàn làm việc bằng gỗ đàn hương của gã ta.
Lại nhìn Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-y/3465145/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.