“Chị Phỉ, chị tự suy nghĩ cho kỹ đi, nếu không có chuyện gì khác, tôi về văn phòng trước đây”.
Trần An Bình đứng lên muốn rời đi.
“Quên đi, cậu chữa trị cho tôi đi, tôi tin cậu”.
Khi Trần An Bình đặt tay lên tay nắm cửa, Liễu Phỉ Phỉ lên tiếng.
Cô ấy cũng đang thử thăm dò.
Nếu như Trần An Bình thật sự chỉ là thèm khát thân thể của mình, muốn sàm sỡ thì anh chắc chăn sẽ rất nóng lòng, chắc chắn sẽ không muốn rời đi, sẽ khoe khoang y thuật của mình giỏi đến mức nào.
Nhưng về chuyện có liên quan đến y thuật của anh, anh chưa từng nhắc tới.
Tiếp xúc với Trần An Bình một khoảng thời ngắn, Liễu Phỉ Phỉ tin tưởng ánh mắt bán hàng của mình, sẽ không nhìn sai người.
“Bây giờ?”
Trần Bình An sững người một chút, sau đó lắc đầu.
“Nếu không, hay là để đến tối đi, dù sao ở văn phòng chữa bệnh cũng không tiện, châm cứu sẽ khá đau, chị lát nữa không chịu nổi mà kêu lên, người khác sẽ tưởng rằng tôi quấy rối chị”.
“Còn chị, hôm nay có thời gian thì đến bệnh viện lớn khám và kiểm tra đi. Biết đâu họ có cách nào đó khoa học và tiện lợi hơn, tránh việc sau này chị khỏi gọi tôi là đồ biếи ŧɦái, không thì cứ bảo tôi cút đi, tôi không gánh nổi cái trách nhiệm này”.
Chữa bệnh thì được, nhưng mấy chuyện xấu thì phải rào trước.
Tại sao lại xảy ra việc hành hung bác sĩ, tại sao việc hành hung nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-y/3465141/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.