€ó một lần Mã Hồng Trạch vừa đưa Viên Tiểu Mạn đến khách sạn, nút áo còn chưa cởi ra, Trần Lập Văn dẫn theo người tới, Mã Hồng Trạch sợ tới mức run rẩy.
Xe, chính là nơi mà cặp tình nhân của bọn họ tiểu có thể thân mật nhất, nếu như Trần An Bình mặt dày ngồi xe của bọn họ, bọn họ còn thân thiết như thế nào được nữa?
“Không phải thế”.
Viên Tiểu Mạn nói: “Cậu ta nói mình có xe, có thể tự lái xe đi làm”.
“Nó có xe? Nó lấy đâu ra tiền mua xe? Không phải em nói bọn họ rất nghèo. sao? Còn tìm nhà bọn em mượn không ít tiền mà”. Mã Hồng Trạch vừa nghe ngây ngẩn cả người.
“Cậu ta nói là tự mình đi mượn, ai biết được”.
Khuôn mặt đẹp đế của Viên Tiểu Mạn xuất hiện sự châm chọc: “Đoán chừng mượn chắc là cũng chỉ mượn được chiếc xe QQ đã đi được mười mấy năm rồi
thôi, vậy có thể đáng giá bao nhiêu tiền? Có lẽ cũng sắp vứt đi được rồi”.
“Đúng vậy, ai sẽ qua lại với một tên tội phạm cải tạo cơ chứ, đây không phải tự giáng thân phận của mình sao?”
Mã Hồng Trạch vừa nghe thấy thế cũng nở nụ cười, không đến ngồi ké xe thì càng tốt, không làm chậm “công cuộc phát động tấn công” Viên Tiểu Mạn.
“Hừ, cũng chỉ là nể mặt ba em, nếu không... “Chị Tiểu Mạn, xin lỗi, đã cản đường đi vào ga ra của hai người rồi”. Đúng lúc này, Trần An Bình vừa mới quẹt thẻ xong xuống lầu, vốn chuyện quẹt thẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-y/3465136/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.