“Anh Trần.."
“Tiểu Trần”.
Thấy con gái đang muốn nói chuyện, Khương Thượng Khôn ngăn cản: “Có cần gì thì cậu cứ lên tiếng, ở Thiên Hải này nhà họ Khương cũng có chút năng lực, cậu tuyệt đối đừng khách sáo với tôi”.
“Được rồi, cảm ơn”.
Trần An Bình mỉm cười gật đầu với hai cha con, anh hiểu bữa cơm tối nay của hai cha con nhà họ Khương, không chỉ có ý cảm ơn việc anh đã cứu ông cụ Khương, mà còn có ý đồ khác.
Đầu tiên là kiểm tra xem kỹ năng của Trần An Bình có vượt qua yêu cầu hay không, thứ hai là để mượn sức, tất nhiên, việc mượn sức là dựa trên kỹ năng y thuật phi thường của Trần An Bình.
Tuy rằng có chút thực dụng, có chút lợi dụng, nhưng Trần An Bình cũng không để ý.
Nếu một người không được sử dụng, thì cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa? Được cần đến mới là giá trị lớn nhất.
Ba người lại ăn khoảng nửa tiếng nữa, thấy cha con Khương Nam và Khương Thượng Khôn đều say, Trần An Bình đứng dậy tạm biệt.
“Ba, ba thấy thế nào?”
Ngay khi Trần An Bình vừa rời đi, đôi mắt vốn đã có men say của Khương Nam lập tức trở nên sáng và rõ ràng.
Khương Thượng Khôn cũng giống như vậy, vừa uống trà vừa nói: “Y thuật của cậu ta thật sự rất lợi hại, con dựa theo phương pháp của cậu ta, trước tiên thử xem có thể mọc tóc hay không”.
“Bên phía ba thì nhanh nhất là ngày mai sẽ có kết quả, sau đó ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-y/3465132/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.