Ra mắt?
Lời mời này là vô tình hay hữu ý?
Sự xuất hiện của nàng trong cuộc đời cô chẳng khác nào phát súng nổ ra chuỗi hành xử phục tùng đầy mê muội sau này.
Với Tố Đoan, Trâm Anh nàng không phải là một ai đó có địa vị và quyền hạn cao. Nàng chỉ đơn giản là người chiếm giữ được trái tim của cô, nàng có quyền lựa chọn điều gì là tốt nhất đối với cuộc sống của cô, một cuộc sống bất ngờ trở nên màu sắc từ khi nàng bước chân vào.
Tình yêu của Trâm Anh mộc mạc hơn màu những thỏi son trên bàn trang điểm của nàng rất nhiều. Cô sẽ không cần phải cố gắng trau chuốt mỗi khi hai người họ gặp nhau để mong Trâm Anh thêm yêu thích mình. Đơn giản, nàng thực sự yêu con người thật của Tố Đoan, yêu những điều tự nhiên nhất ở cô. Từ cách nói chuyện ngờ nghệch, đến đôi môi thỉnh thoảng lại nứt nẻ khi trở trời, hoặc quá khứ tồi tệ mà cô từng phải trải qua.
Dù cho quá khứ ấy có tăm tối hay nhơ nhuốc khiến người đời xa lánh cô, nàng vẫn giữ cho mình một niềm tin. Một niềm tin rằng Tố Đoan là người phù hợp để có thể là hiện tại và trở thành tương lai bên Trâm Anh.
Nhưng.
Có những cuộc vui đôi khi lại kết thúc theo một cách chẳng vui cho lắm.
Nếu chuyện này kết thúc, cô lại trở về nơi lạnh lẽo ấy, vậy lời mời này có phải sẽ dần đi vào lãng quên không?
Dù có đồng ý, nhưng để gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu/3374580/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.