Một buổi sớm ban mai, Trâm Anh nàng mới hay chuyến bay của Lê Ngọc Khải sắp hạ cánh. Có lẽ sau khi an toàn đặt chân xuống mặt đất, anh ta sẽ lập tức đi tìm nàng khắp mọi nơi.
Nhưng vậy thì đã sao?
Người Trâm Anh quan tâm không phải là anh ta, nếu chẳng may mà chết ở một cái xó nào đó trong thành phố này thì quá đúng với ý của nàng rồi.
Thậm chí còn cảm nhận rõ rệt tâm trạng đi kèm bộ dạng rối rít, nháo nhào hết cả lên của anh ta qua từng cuộc gọi nhỡ tới mức cháy cả máy. Với tính cách kiêu kỳ của Trâm Anh nàng, dĩ nhiên không nhấc máy nghe lấy lệ dù chỉ một lần.
Bởi vậy.
Phụ nữ càng xinh đẹp thì càng thâm độc.
Thời gian của nàng là vàng là bạc, vàng là nhịp đập của Tố Đoan thổn thức, bạc là ánh mắt của Tố Đoan dao động. Lê Ngọc Khải vẫn là nên tận hưởng những giây phút "được ở một mình" trong ngày hôm nay thì hơn.
Nàng và người con gái mà nàng yêu vốn dĩ đang cùng nhau ngồi chung trong một chiếc bồn tắm.
Mùi thơm của bọt xà phòng nổi bồng bềnh trên mặt nước, nhấp nhô theo từng chuyển động. Nước đã xả ra từ lâu, đang dần nguội lạnh theo sự bận bịu của Trâm Anh.
Có Trâm Anh ngồi ở bên, nhìn ngắm nàng làm việc cùng chiếc máy tính, nước có lạnh thế nào đối với cô cũng trở nên vô cùng ấm áp. Đối đãi nàng bằng sự chờ đợi trong yên tĩnh, ôm trọn lấy vòng eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu/3327663/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.