Trâm Anh trở về nhà, ngay sau đó nàng có cuộc họp khẩn dành cho các quan chức bộ công an cao cấp ở trụ sở chính. Dĩ nhiên là có mặt của Hoàng Quân Thuỵ nhưng trong suốt quá trình cuộc họp diễn ra, nàng chẳng thèm liếc anh ta lấy một cái. Mẹ của Hoàng Quân Thụy là chị dâu của bố Trâm Anh. Cả nhà đều đã biết hai anh em bọn họ đang giận nhau, định tổ chức một bữa ăn gia đình để hai người họ làm hoà nhưng bị nàng từ chối thẳng thừng. Đã dỗi thì dỗi tới bến, muốn làm hoà thì anh ta phải tự tới mà xin lỗi trước cơ. Dù sao tối nay Trâm Anh cũng có hẹn dùng bữa với Thục Khuê, chuyện gia đình gác sang một bên đi.
__________
16 giờ chiều, tù nhân trong trại đang phải lao động lành mạnh. Hôm nay không phải trồng rau hay trồng trái cây, mà là may quần áo. Trời thì lạnh, bộ đồ tù nhân mặc lại chẳng mấy dày dặn. Họ phải tự may lấy để mà có cái mặc giữ ấm cho cơ thể. Vải mà quản giáo phát chỉ dừng lại ở loại kaki cotton, cùng với đó là vài cuộn len để đan thành áo mặc bên trong.
Thay vì may đồ cho bản thân như những người khác thì Tố Đoan lại không như vậy. Cô chỉ dùng vải để làm một bộ quần áo cho mình, còn mấy cuộn len dày dặn ấm áp lại dùng để đan thành một chiếc khăn quàng cổ.
Là để tặng cho Trâm Anh.
Trong cái nhà tù này, ngoài trao thân ra, cô chẳng còn thứ gì để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu/2763388/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.