Mặt trời bắt đầu thức dậy, chuỗi ngày dài tiếp tục chuyển động.
Thế Anh lờ mờ tỉnh dậy, cô nằm trên chiếc giường êm ái, dáng ngủ khá là khó coi.
Đêm qua cô thức khá muộn, đến tận hai giờ sáng mí mắt bắt đầu biểu tình mà cụp xuống, song cô cũng đành ngoan ngoãn nghe theo, dụi dụi đôi mắt mà đi tới giường ngủ.
Thế Anh bước vào phòng tắm, nhìn vào trong gương cô thấy có hơi giật mình. Mí mắt sưng húp, quầng thâm mắt hiện rõ, gương mặt do ngủ chưa đủ giấc nên có chút mệt mỏi.
Cô thở dài, giờ chỉ có nước mặc kệ chứ không biết làm gì hơn. Vệ sinh cá nhân qua qua, cô mau chóng mặc quần áo đã chuẩn bị vào, đeo cặp kính râm lên rồi mở cửa xuống nhà.
Bên dưới phòng khách, ba người đã ngồi đủ tại đó. Trên bàn là hai tách trà nóng cùng vài chiếc bánh quy.
Thế Anh bước xuống, tiếng động mau chóng truyền tới làm cho người ngồi dưới chú ý mà nhìn lên trên.
“Sao con lại đeo kính râm? Tối qua ngủ không ngon sao?”
Ông Chử thấy cô đeo kính, mau chóng cất giọng hỏi han.
Nguyệt Âm ngồi cạnh Thẩm Dung, khóe môi nhếch lên chế giễu mà nói.
“Chắc do ngủ không quen chỗ, cho nên quầng thâm mắt lộ hơn cả gấu trúc rồi, nhỉ.”
Thế Anh bước xuống dưới, không khỏi buồn cười, tay cầm túi xách đưa lên che miệng, mắt lạnh nhìn về bóng lưng đối diện.
“Cũng không phải, do tối qua có con chó cứ sủa mãi chẳng ngủ được. Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu-marry-me-taehyung/3568715/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.