Bữa tiệc kết thúc trong êm đềm, khách mời dần dần ra về. Bố cô- ông Chử Thế Thành ngỏ ý muốn cô ở lại một đêm, do trời cũng đã tối muộn, thân con gái ra ngoài vô cùng nguy hiểm.
Thế Anh thấy cũng đúng nên đồng ý ở lại, dù sao lâu lắm mới quay về, cô ở lại lỡ đâu nghe ngóng được cái gì hay ho thì sao.
Phòng của Thế Anh nằm trên tầng hai, ngay cạnh là phòng ngủ của Nguyệt Âm.
Bố trí căn phòng vẫn như cũ không hề thay đổi hay xê dịch chút nào, căn phòng được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ.
Chiếc giường cỡ lớn vẫn là kiểu dáng của mấy năm về trước, tuy hơi lỗi thời nhưng đây là chiếc giường mà mẹ tặng cô năm cô lên mười, chính thức ngủ riêng.
Thế Anh đi dạo xung quanh phòng, từng món đồ đều vẫn đặt đúng vị trí của nó. Sách vở lớp năm được đặt gọn gàng trên bàn học, nét chữ ngay ngắn, nắn nót sạch đẹp vô cùng.
Một tờ giấy kẹp giữa quyển sách giáo khoa toán làm cô tò mò mà cầm lên đọc. Nét chữ lúc nắn nót lúc nghệch ngoạc hiện lên rõ vô cùng, cô vô thức đưa tay sờ lên từng nét chữ, nhoẻn miệng cười.
- Chị, sắp tới sinh nhật mẹ, chị định tặng gì?
- Không biết nữa, còn em?
- Em cũng vậy, khó quá huhu.
- Học đi, lát tan chúng ta nói chuyện.
- Ừm!!!
Lật lại mặt sau, tiếp tục một cuộc trò chuyện.
- Chị ơi, hôm qua em nghe thấy hình như bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu-marry-me-taehyung/3568713/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.