Chương này có khá nhiều chú thích, vì thế sau 5 dấu hoa thị (*****),mình sử dụng thêm ký hiệu hoa thị cùng số như vậy: (*1).
Vô Phong tay không tấc sắt đối mặt Liệt Giả. Nhưng dẫu có cả Thần Sấm yểm trợ, hắn cũng chẳng tin mình toàn mạng qua đêm nay. Cái chết đến nhanh hơn hắn tưởng. Dù vậy, trước lúc chết hắn vẫn mong Liệt Trúc an toàn. Vô Phong đẩy con bé lui bước, đoạn giơ tay phải bốc đầy nội lực trắng xóa về phía Liệt Giả. Lời cảnh báo đến gã thủ lĩnh Xích Tuyết rất rõ ràng: nếu gã muốn chơi, Vô Phong sẽ chơi tới cùng.
-Ta không đến để đánh nhau. – Liệt Giả chợt cất lời – Ta đến vì Liệt Trúc. Nó là con gái ta. Ta xin lại con bé, ngươi cứ đón năm mới, chuyện hôm nay coi như không ai biết.
Tên tóc đỏ cười nhạt:
-Ồ, từ bao giờ ông biết thỏa thuận thế, lão già? Hồi ở đất Thiên Phạn, tôi đã xin thỏa thuận và ông đấm tôi gãy răng! Tôi chưa quên đâu(*)!
-Vì chú mày không có quyền thỏa thuận, còn ta có. – Liệt Giả đáp – Ta là cha đẻ Liệt Trúc. Ta chỉ xin lại quyền làm cha. Ta xin đàng hoàng và tử tế. Nếu thích, ta cũng có quà năm mới cho ngươi.
Vô Phong lắc đầu:
-Đứa con nào cần người cha như ông?
Không chút biểu cảm cũng chẳng buông lời phản bác, Liệt Giả chậm rãi bước tới. Mỗi lần gã bước, khí thở xung quanh Vô Phong bị rút gần hết. Gã trai trẻ ho khan, cố nuốt nước bọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-thanh/2061577/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.