Mặt trời vuốt nắng trên bậc đá hoa cương. Lục Châu lặng lẽ bước, mái tóc nâu phất phơ theo dòng gió thoảng. Một nỗi sợ hãi đang len lỏi tâm trí công chúa dù chính nàng đã tuyên thệ trước hoàng đế. Trước khi đưa ra quyết định, nàng chỉ nghĩ về gia đình. Tới lúc gánh vác trách nhiệm, nó không đơn thuần là gia đình nữa mà là danh dự của Phi Thiên Quốc. Sẽ ra sao nếu thất bại? Quyết định đúng hay sai? – Công chúa tự hỏi.
Trái tim đập rộn, tâm trí xáo trộn, Lục Châu dừng bước trong vườn thượng uyển. Nàng nhắm mắt, tâm hồn lưu lạc thế giới quá khứ. Gặp phải khó khăn, con người luôn tìm về hồi ức hay kỷ niệm, công chúa cũng không ngoại lệ. Có điều tuổi thơ của nàng trôi qua một cách bình lặng và tẻ nhạt. Lục Châu yêu quý người cha và người anh hơn bản thân mình, nhưng họ không phải chỗ dựa tinh thần vững chắc. “Gia đình là chỗ dựa vững chắc của mỗi người”, trớ trêu thay, danh ngôn ấy không hề đúng với nàng. Một thoáng một chốc, thời gian vụt qua như chớp mắt. Từng giờ từng khắc, trái tim công chúa càng thêm trĩu nặng. Đôi tay nàng nắm chặt chiếc dây chuyền thô kệch trên cổ.
Từ xa, Chiến Tử kéo theo hai chiếc xe đẩy chất đầy những bọc quà lấp lánh. Hắn cúi đầu trước nàng:
-Chúc công chúa sinh nhật vui vẻ!
Công chúa cười gượng gạo. Hai mươi năm qua quà mừng sinh nhật vẫn chẳng hề thay đổi. Những thiệp chúc mừng từ đại sứ ngoại giao, những món quà trị giá vạn thùng vàng từ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-thanh/2061418/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.