Thuỷ Căn muốn chuồn về phía sau, nhưng bị Thiệu túm lại.
“Bây giờ đã là nửa đêm rồi, oán khí toàn bộ thôn Bốc Vu đã đạt tới đỉnh điểm, chạy đi đâu cũng thế thôi.”
Thuỷ Căn ngập tràn hy vọng nói: “Hay là ngươi lại xé một lỗ hổng nữa?”
Thiệu không đáp lại cậu, trên tay hắn xuất hiện một đám ma trơi màu lam, lao về phía tử mẫu nhân trụ.
Tiếc là đối với những oán linh mẫu tử thân thể gắn kết này, lực sát thương của ma trơi không đủ mạnh.
Chưa nói tới mẫu thể hung ác, anh linh (linh hồn trẻ sơ sinh) được nối với cơ thể mẹ bằng cuống rốn kia đã rất khó đối phó rồi. Chúng thoăn thoắt nhảy trên mặt đất, cào vài nhát lên mặt Thiệu.
Thuỷ Căn trốn phía sau Thiệu, tạm thời an toàn. Cậu phát hiện ra rằng mỗi khi Thiệu tấn công anh linh, anh linh kia sẽ phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, thân thể hơi gục xuống, nhưng lại lập tức đứng lên.
Thuỷ Căn nhạy bén suy nghĩ, trong đầu một ý tưởng lóe lên.
“Mau lên, chặt đứt cuống rốn của chúng!”
Thiệu vừa nghe thấy tiếng hô của cậu, đã lập tức hiểu ra. Con dao giơ lên, chặt đứt cuống rốn một đôi mẫu tử nhân trụ.
Lúc cuống rốn bị cắt đứt, anh linh kia kêu thảm một tiếng, thân thể dường như bị rút cạn nước, teo quắt lại. Và sau khi mất đi anh linh, động tác của mẫu thể cũng chậm chạp hơn rất nhiều.
Cứ như vậy, Thiệu đánh ngã tất cả mẫu tử nhân trụ. Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-quy/2180437/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.