Một tuần lễ kế tiếp, Thi Nhân đều ở Long Đô, Hoàng Dật cùng hắn trò chuyện một phen thiên hạ đại sự, xúc đầu gối nói chuyện lâu. Thi Nhân kiến thức cực kỳ rộng lớn, đặc biệt là đối với các thế lực lớn, các vị danh nhân và mối quan hệ bên trong đó hiểu rõ như lòng bàn tay, phân tích rất rõ ràng, rành mạch, ánh mắt cũng rất độc đáo.
Ngoài ra, Thi Nhân cũng cho Hoàng Dật rất nhiều đề nghị, đối với tương lai của hắn cùng với toàn bộ Anh Hùng Công Hội bày ra một phen chỉ điểm, để cho Hoàng Dật được ích lợi không nhỏ.
Thật ra thì Anh Hùng Công Hội cũng có hoàn thiện hệ thống tình báo, nhưng loại tình báo này chẳng qua chỉ là một đống chữ viết, Hoàng Dật không có thời gian đi nghiên cứu. Mà Thi Nhân là chuyên tinh về con đường này, hắn đem các loại tình báo dung hợp lại một chỗ, bổ sung lẫn nhau, có lúc đối mặt một ít tình báo không phản với nhau, hắn có thể sử dụng tình báo khác để làm ra phân tích, cuối cùng tìm ra liên hệ ẩn giấu ở sau lưng nào đó, suy đoán ra một ít sự vật, điều này cần tốn hao rất nhiều thời gian, cực kỳ khô khan, không phải là người nào cũng có tâm tình đi làm.
Dần dần, một tuần đi qua, Tiểu Quần Quần trở lại trường học, Thi Nhân cũng phải rời đi, tiếp tục du lịch đại lục.
Chiều hôm đó, ngoại ô Long Đô, Trà Mã Cổ Đạo.
Lúc này mặt trời chiều ngã về tây, ánh chiều vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-giam-anh-hung/3057566/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.