"Ầm!" Đúng lúc này, một âm thanh như máy móc phát nổ vang lên, ngay sau đó xác của một cơ giáp thủ hộ văng ra xa, đập phá nhà cửa trên đường, kéo ra một đường dài trên mặt đất, cuối cùng dừng ở bãi đất trống giữa Phong Quá Vô Ngân và Hoàng Dật.
Sau đó, bộ cơ giáp này không đứng lên, giữa ngực nó thủng một lổ lớn, động cơ bên trong đã bị hoàn toàn phá hủy, không cách nào dùng.
"A! Cơ giáp thủ hộ năm trăm vạn kim tệ của ta, vậy mà lại hỏng! Miểu Sát, tao và mày không đội trời chung!" Phong Quá Vô Ngân nhìn chằm chằm cơ giáp, hai mắt nhất thời như nứt ra.
"Mày cái này không phải nói nhảm sao? Từ khi mày sáng tạo công hội Phản Sát Liên Minh, chúng ta cũng đã không đội trời chung." Hoàng Dật nói, lúc này chiến kỳ đã bị hắn đánh chỉ còn lại hơn mười vạn máu, khe nứt trên cột cờ càng ngày càng rõ ràng, sắp sửa bị gãy.
"Ầm! Ầm! Ầm!" Lúc này, ba cơ giáp thủ hộ theo Phong Quá Vô Ngân mà đến, đạp bước tiến năng nề, rung động mặt đất, hùng hổ vọt tới bên cạnh của Hoàng Dật, đem ba chiến đao lớn đồng thời chặt xuống, ánh đao loáng lên, chiếu sáng thân thể của Hoàng Dật.
"Vù!" Hoàng Dật vỗ đôi cánh màu đen, nhất thời dường như một con tinh linh màu đen bay lên trên cao, thoáng cái né tránh công kích liên thủ của ba cơ giáp thủ hộ!
"Ngao ô!" Lúc này, con Sa Lang ngửa mặt lên trời tru lớn một tiếng, một vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-giam-anh-hung/3057452/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.