Chương trước
Chương sau
Từ cái tên Long Kỵ Sĩ đã biết là cưỡi rồng rồi, đây là một loại nghề nghiệp đỉnh cấp nhất trong kỵ sĩ, hơn nữa đây là Long Kỵ Sĩ của Tử Thần điện, hẳn là càng cao cấp hơn, cưỡi phỏng chừng là long tộc có huyết thống thuần khiết, yếu nhất cũng là cốt long loại trình tự này. Long Kỵ Sĩ đỉnh cấp, thậm chí có thể cưỡi Hắc Ám Ma Long, Hoàng Kim Thánh Long, Thần Thánh Cự Long ba long tộc đỉnh cấp.

Hoàng Dật cầm chìa khoá, dựa theo bản đồ, rất nhanh tìm được phòng giam của Long Kỵ Sĩ.

Lúc này, trong phòng giam là một cái bóng có thân hình cao lớn của nhân loại, trên người mặc áo giáp màu xanh, cái loại áo giáp này cả vật thể nhìn qua vô cùng nặng, cũng không tản ra kim quang sáng lạn, mà là rất nội liễm, có một loại cảm giác đem tất cả lực lượng đều thu nạp vào, rất có khuynh hướng cảm xúc. Tay trái cầm một thanh kiếm kỵ sĩ lớn, thân kiếm dài chừng hai ba mét, nhìn qua làm cho người ta sợ; mà tay phải thì cầm một cái khiên màu xanh, dường như một cánh cửa sắt, độ dày chừng 10 cm, không biết nặng bao nhiêu. Trên đầu mang một mũ giáp bao phủ chặt chẽ, thấy không rõ diện mục.

Long Kỵ Sĩ cả người thoạt nhìn, giống như là một cự nhân trọng khải, tràn ngập cảm giác lực lượng và cảm giác phòng ngự, bất quá thân là kỵ sĩ nhưng không có thú cưỡi, điều này làm cho thực lực giảm xuống không ít.

Hoàng Dật tính ra một chút, Long Kỵ Sĩ này cấp 155, thả ra một phân thân 5% thực lực, không khác biệt lắm có thể đem bầy Tấn Mãnh Long kia đánh cho tàn phế.

"Long Kỵ Sĩ, có muốn nhìn thế giới bên ngoài không?" Kế tiếp, Hoàng Dật nói một tiếng với Long Kỵ Sĩ bên trong, sau đó lập tức cắm chìa khoá, đem cửa ma pháp mở ra 5%, cái này có thể cho một phân thân có 5% thực lực của Long Kỵ Sĩ trốn ra, chỉ cần có đủ hâm mộ tự do, vậy sẽ lập tức lao ra nhìn thế giới bên ngoài.

Bất quá cái này chỉ có một lần cơ hội, hơn nữa đợi lát nữa lối vào của Ngục Giam Anh Hùng biến mất, cánh cửa phòng giam này sẽ một lần nữa khóa lại, mà chìa khoá cũng sẽ tự động bay trở về hùng hoàng thạch thất.

Kế tiếp, Hoàng Dật trong nháy mắt lựa chọn rời đi, về tới thế giới bên ngoài, mà lúc này hắn đã đã không có ẩn thân, cứ như vậy hiện ra giữa bầy Tấn Mãnh Long!

Giây phút ấy, hơn mười con Tấn Mãnh Long còn đang nghiên cứu lối vào của Ngục Giam Anh Hùng, lúc này đột nhiên thấy Hoàng Dật xuất hiện, không khỏi sửng sốt, trong lúc nhất thời còn không có phản ứng.

Lúc này, Hoàng Dật trong hoàn cảnh này là không cách nào chạy trốn. Tốc độ của hắn không có nhanh như Tấn Mãnh Long, Ám Ảnh Chi Vũ chỉ có thể kéo dài 10 giây, nước thuốc ẩn thân lại còn đang trong hồi phục, biến thành Bạch Long lại sẽ tản ra khí tức thuần khiết của long tộc.

Trong hơn mười con Tấn Mãnh Long, hắn trong nháy mắt sẽ bị giết thành bã của bã, bất quá hắn còn có một phương pháp bảo mệnh thần cấp.

"Biến thân Khứu Bảo Miêu!" Sau một khắc, thân thể của Hoàng Dật trong nháy mắt thu nhỏ lại, biến thành hình thái Khứu Bảo Miêu.

"Hư Vô!" Sau đó hắn lập tức sử dụng kỹ năng chủng tộc, sau đó hư không biến mất, không có hình thể, không cách nào bị bất cứ công kích gì, nhưng cũng không cách nào làm ra bất luận hành động gì.

"Ầm!" Lúc này, bầy Tấn Mãnh Long cũng rốt cục phản ứng lại, đều nhào tới hướng của Hoàng Dật!

Trong tầm mắt của Hoàng Dật nhất thời hỗn loạn, các loại quang ảnh biến ảo, nhưng từ đầu đến cuối đều không ra hiệu quả, giống như là đang xem phim 3D, cho dù chiến đấu có kịch liệt cũng đánh không được hắn, thậm chí không cách nào khiến cho hắn tiến vào trạng thái chiến đấu.

Mà lúc này, lối vào của Ngục Giam Anh Hùng cũng bắt đầu biến mất, thân ảnh cao to của Long Kỵ Sĩ dần dần rõ ràng, trong tay cầm cự kiếm hai ba mét, phản ra ánh trăng, dù cho Hoàng Dật lúc này đã trong trạng thái hư vô, cũng có thể cảm thụ được rõ ràng sát khí trong kiếm quang.

Mà Tấn Mãnh Long bốn phía nhìn thấy phân thân của Long Kỵ Sĩ, thì hơi kinh hãi, cảm thụ được khí tức cường đại của nó, vững vàng che trước đống trứng, cảnh giác nhìn chằm chằm nó.

Rất nhanh, lối vào của Ngục Giam Anh Hùng biến mất, phân thân của Long Kỵ Sĩ nhất thời bị mất liên hệ với bản thể trong ngục giam, chỉ còn lại có bản năng chiến đấu thuần túy.

Sau một khắc, nó trực tiếp vung trường kiếm, cầm theo khiên, vọt qua hướng một con Tấn Mãnh Long.

Chiến đấu rốt cục khai hỏa!

...

Hoàng Dật ở ngay giữa chiến trường, có thể quan sát trận chiến này, hắn chỉ cảm thấy bốn phía khắp nơi đều là tiếng chấn động và nổ mạnh, bùn đất trên mặt đất bay loạn, máu thịt văng tứ tung, một mảnh hỗn loạn, đợt chiến đấu này đánh cho tối trời xám đất, hơn mười con Tấn Mãnh Long vì bảo vệ trứng của mình, liều mạng chiến đấu với Long Kỵ Sĩ.

"Phập!" Đầu của một con Tấn Mãnh Long bị một kiếm bổ xuống, máu tươi trên cổ phun ra như vòi nước, vung đầy mặt đất, cũng nhuộm đỏ những cái trứng màu trắng, nó dùng sinh mệnh của mình để bảo vệ cho đời sau của mình.

Đây là quy luật tàn khốc của tự nhiên, chúng nó có thể săn giết Bá Vương Long già, cũng có thể bị người chơi thực lực nhỏ bé như Hoàng Dật thiết kế hãm hại.

Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, từng con Tấn Mãnh Long hoặc bị giết chết, hoặc bị đánh trọng thương, nhưng không có một con nào lựa chọn chạy trốn, chúng nó liều mạng bảo vệ trứng của mình. Mà Long Kỵ Sĩ cũng không tốt hơn được, trên người đầy vết thương, ngay cả khiên cũng mất, bay ra xa xa, áo giáp trên người cũng rách nát tả tơi, lộ ra da thịt bên trong.

Bất quá, khiến cho Hoàng Dật cảm thấy yên tâm chính là, chiến đấu lâu như vậy, con Tấn Mãnh Long biến dị vẫn không có chết trận, chỉ là trên người đã bị nhiều thương tích, bước đi cũng trở nên lung lay sắp đổ.

Dần dần, Tấn Mãnh Long còn sức chiến đấu càng ngày càng ít, trên mặt đất một đống hỗn độn, khắp nơi đều là máu thịt. Cuối cùng, trên sân chỉ còn lại con Tấn Mãnh Long biến dị và Long Kỵ Sĩ.

"Phập!" Long Kỵ Sĩ một kiếm đâm vào thân thể của con Tấn Mãnh Long biến dị lung lay sắp đổ, mà con Tấn Mãnh Long biến dị cũng làm ra lần phản kích cuối cùng, sừng nhọn trên đỉnh đầu phóng ra một đạo lôi điện, hung hăng bắn trúng Long Kỵ Sĩ suy yếu không chịu nổi.

"Ầm ầm!" Sau một khắc, thân thể cao to của Long Kỵ Sĩ ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống, sau đó thi thể của nó cùng với tấm khiên cùng vũ khí tất cả đều biến mất, đã không có bất luận dấu vết tồn tại nào.

Mà con Tấn Mãnh Long biến dị bị thương nặng, thân thể cũng ngã xuống, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.

Lúc này, trên sân một đống hỗn độn, thực lực của Tấn Mãnh Long một phương cuối cùng vẫn mạnh hơn một chút, chân chính tử vong chỉ có bốn năm con, còn lại đều là bị thương, nằm trên mặt đất không cách nào đứng lên.

Đúng lúc này, Hoàng Dật rốt cục giải trừ trạng thái Hư Vô, hiện ra thân hình, hiện tại hắn sẽ không có nguy hiểm tính mạng, có thể ra tới thu thập tàn cục.

Tấn Mãnh Long bị thương thấy Hoàng Dật đi ra, tất cả đều nhìn chằm chằm hắn, nhưng không cách nào làm ra phản kích. Hoàng Dật trực tiếp đi tới trước mặt của con Tấn Mãnh Long biến dị cường tráng.

Con Tấn Mãnh Long biến dị còn chưa tử vong, vết thương của nó chảy máu vô cùng nhiều, sớm muộn cũng sẽ chết. Nó mở mắt nhìn chằm chằm Hoàng Dật, ánh mắt là một cỗ ngạo khí, cho dù là hấp hối, cái loại khí tức thân là thủ lĩnh cũng vẫn còn.

Kế tiếp, Hoàng Dật lấy ra một sợi dây cương, đem con Tấn Mãnh Long buộc lại, thắt nút.

Hệ thống nhắc nhở: Bạn thành công bắt giữ Tấn Mãnh Long biến dị (Cấp bốn đỉnh cấp),thực lực của Tấn Mãnh Long biến dị sẽ căn cứ đẳng cấp của bản mà tiến hành điều chỉnh nhất định. Có lựa chọn khôi phục thương thế của Tấn Mãnh Long hay không?

Kế tiếp, Hoàng Dật thu được một hệ thống nhắc nhở, từ nay về sau con Tấn Mãnh Long biến dị này đã thuộc về hắn. Tấn Mãnh Long lúc đầu cũng là Địa Hành Long gần với Bá Vương Long và Bạo Long, hơn nữa tốc độ của nó còn mạnh hơn một ít. Càng khó được chính là, con Tấn Mãnh Long này là biến dị, bản thân có năng lực công kích lôi hệ hiếm thấy, đặc điểm của kỹ năng lôi hệ là lực công kích mạnh, hơn nữa có hiệu quả tê liệt hiếm thấy, khiến cho đối phương trong khoảng thời gian ngắn không cách nào làm ra phản kích. Bất quá nghề nghiệp pháp sư tầm thường là không có lôi hệ, Hoàng Dật đến nay cũng chỉ là nghe nói qua pháp sư lôi hệ loại nghề nghiệp hi hữu trong diễn đàn này, cho nên trang bị kháng tính lôi hệ cũng cực kỳ hiếm, kỹ năng lôi hệ của con Tấn Mãnh Long này tương đương với một cái vương bài, đột nhiên sử dụng vẫn có thể phát huy kỳ hiệu.

Hoàng Dật cấp tốc lựa chọn khôi phục thương thế của con Tấn Mãnh Long biến dị này, sau đó thương thế trên người nó với tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục như lúc ban đầu, một lần nữa trở nên sinh long hoạt hổ, một lần nữa đứng lên.

Hiện tại, Hoàng Dật là chủ nhân của con Tấn Mãnh Long này, nó không còn có tâm tình mâu thuẫn, thoáng cái thân thiết với Hoàng Dật không gì sánh được, im lặng đứng ở một bên, ánh trăng rọi xuống, làm nổi bật ra đường viền cường tráng của nó.

Địa Hành Long còn lại thấy thế, nhất thời kinh dị lên, trong ánh mắt tràn ngập nghi hoặc và không thể tin tưởng, chúng nó chưa bao giờ gặp qua loại chuyện này.

Hoàng Dật quay đầu nhìn chúng nó một chút, nhưng không tính đi bắt, bắt giữ Địa Hành Long tương đương với ký kết khế ước cùng hắn, người khác là không cách nào sử dụng, cho dù bắt giữ nhiều cũng vô dụng.

Kế tiếp, Hoàng Dật cưỡi trên đầu con Tấn Mãnh Long biến dị, sau đó rời khỏi chỗ này, đi tới bên ngoài, đem con Tốc Long trước đó thu vào dây cương, để vào trữ vật giới chỉ.

Lần này hành trình thú cưỡi đến bây giờ trên cơ bản đã rất hoàn mỹ, thú cưỡi đi đường và thú cưỡi chiến đấu đều bắt được, còn có lực hấp dẫn duy nhất đối với hắn, chỉ còn lại Bá Vương Long và Bạo Long, nhưng số lượng của hai loại Địa Hành Long đỉnh cấp này vô cùng ít ỏi. Hơn nữa chúng nó là sống một mình, cũng không có hang ổ cố định, khắp rừng rậm đều là nhà của chúng nó, cái này càng khó tìm.

Kế tiếp, Hoàng Dật cưỡi Tấn Mãnh Long ôm tâm lý thử xem, dạo một vòng ở trong rừng rậm, nhưng không có phát hiện bất luận Bá Vương Long hoặc là Bạo Long, hắn dần dần phai nhạt cái tâm tư này. Có Tấn Mãnh Long biến dị, thú cưỡi phương diện chiến đấu của hắn đã được rồi, cho dù kiếm một con Bá Vương Long đến đây, phỏng chừng còn không có tốt như Tấn Mãnh Long, dù sao năng lực lôi điện biến dị không phải mỗi một con Địa Hành Long đều có, tại thời điểm chiến đấu không riêng phải xem lực công kích, còn phải xem tính đa dạng của năng lực. Tấn Mãnh Long biến dị tốc độ nhanh, công kích cao, còn có năng lực lôi hệ, cũng đã đủ hoàn mỹ, hơn nữa Bá Vương Long và Bạo Long là công kích thuần túy, hành động rất chậm, cơ hội thích hợp chúng nó rất ít.

Hoàng Dật quyết định rời Địa Long cốc, hành trình lần này kết thúc viên mãn, thực lực của hắn lại bởi vì quan hệ của thú cưỡi mà tăng lên một mảng lớn. Kế tiếp, hắn chỉ còn lại chiến hồn công kích để tăng lên thực lực, chờ chiến hồn công kích cũng tăng lên, vậy là đã đến bình cảnh, trong khoảng thời gian ngắn rất khó có tăng lên nữa.

"Tấn Mãnh Long, chúng ta đi lối vào của Địa Long cốc, là lúc về nhà." Hoàng Dật sờ sờ đầu của Tấn Mãnh Long.

Tấn Mãnh Long gật đầu, nhanh chóng đi tới hướng lối vào của Địa Long cốc.

Mà bên kia, hóa thân của Hoàng Dật, thì từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một sợi dây cương, sau đó thả ra con Tốc Long, cưỡi lên, nhanh chóng chạy tới biển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.