Nếu như lúc này, những lời này của Vương Cận bị người bên ngoài nghe được, phỏng chừng ngay cả cằm đều sợ rằng sẽ rơi xuống, trong một ngục giam bốn năm ngàn người, chỉ dùng mười ngày, sinh ra hơn bốn mươi nghề nghiệp hi hữu, đây là kỳ tích vĩ đại cỡ nào! Người bên ngoài là bình quân trong hai triệu người, mới có một nghề nghiệp hi hữu, mà tới Ngục Giam Hoa Hồng, cái tỉ lệ này tăng cao gấp hai mươi ngàn lần! Hơn nữa sau đó còn 80 ngày để hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó cái tỉ lệ này còn có thể tăng lên!
"Vậy quốc gia của mấy người đó phân bố như thế nào?" Hoàng Dật lại hỏi.
"Cái này tôi biết!" Lúc này, Louis chen vào nói: " Trong ngục giam chúng ta, bốn mươi nghề nghiệp hi hữu hiện nay, quốc tịch nhiều nhất là nước Mỹ, tổng cộng có bốn người, Trung Quốc thứ hai, có ba người, các anh em còn lại thì rất phân tản, trên cơ bản phân tán tại các quốc gia."
"Ừa, không tồi! Chính là muốn như vậy, giăng lưới toàn diện! Chúng ta cần tranh thủ cho mỗi một quốc gia đều phải có người của chúng ta, nếu như bọn họ có thể trở thành anh hùng dân tộc, vậy tốt nhất, có thể khống chế dân ý. Phỏng chừng Ngục Giam Hoa Hồng của chúng ta, là tổ chức khổng lồ nhất thế giới! Thẩm thấu tới mỗi một quốc gia!" Vương Cận gật đầu, đối với tương lai tràn ngập triển vọng, sau đó hắn nhìn Hoàng Dật một chút, nói: "A Dật! Hiện tại cậu và Lôi ca là hai chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-giam-anh-hung/3057239/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.