"Nếu như tôi tiến hóa thành Bạch Long, vậy gia viên của Bạch Long tộc tự nhiên cũng là gia viên của tôi, thủ hộ gia viên của mình, là chuyện thiên kinh địa nghĩa." Hoàng Dật gật đầu, hắn là người ân oán rõ ràng, Bạch Long vương có ân với hắn, hắn tự nhiên sẽ đi báo đáp.
"Ta đi xử lý giọt tinh huyết này, không quấy rối thời gian gặp nhau của cậu và em gái cậu." Bạch Long vương nói xong, triệu hồi giọt tinh huyết trắng sữa trong tay của Hoàng Dật, sau đó đập cánh, bơi vào chỗ sâu trong hồ nước u ám.
"Meo meo!!!" Lúc này, mèo trắng nhỏ lại ngẩng đầu lên, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn dựng lên trong lòng Hoàng Dật, vừa bướng bỉnh vừa đáng yêu.
Tiểu Uông cũng có vẻ rất hài lòng, ngửa đầu nhìn chằm chằm Hoàng Dật, thè đầu lưỡi, lắc lắc đuôi.
...
Ba ngày kế tiếp, Hoàng Dật đều ở trong Bạch Long hồ ngăn cách với nhân thế, hắn không cần đối mặt bất luận áp lực gì, giống như một người chơi rãnh rỗi đơn thuần, mỗi ngày ngắm phong cảnh, ôm mèo trắng nhỏ mang theo tiểu Uông, du ngoạn trong Bạch Long hồ. Hiện tại hắn rốt cuộc rõ ràng vì sao Vân Tứ Hải thân là phó hội trưởng Hiên Viên thị, lại không thích tranh phách luyện cấp, mà là thích du ngoạn khắp nơi, loại sinh hoạt này quả thật làm cho người ta vô cùng mê muội.
Hôm nay, Hoàng Dật online sớm, hắn vẫn như bình thường đi vào diễn đàn nhìn một chút.
Hắn đầu tiên xem, vẫn là chủ đề bình chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-giam-anh-hung/3057069/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.