Chương trước
Chương sau
Kế tiếp, Hoàng Dật tiếp tục thẳng tiến, hắn dường như một cơn lốc, đi qua quét ngang không để lại gì, khắp nơi đều là thi thể, tốc độ dọn quái trước đó không thể so sánh nổi.

Lần này, Hoàng Dật chỉ tốn 20 phút thì qua cửa, đem tất cả quái nhỏ đều thanh lý sạch sẽ! Mà lúc trước hắn cần hơn 40 phút, có đôi khi thậm chí còn có thể có một chút quái nhỏ lưu lại.

Kế tiếp, Hoàng Dật lựa chọn tầng 28, tăng lên một tầng!

Bất quá lần này, hắn đã có hại, bởi vì quái của tầng này hắn đã không cách nào làm được một đòn giết chết, thế cho nên sau khi Ngải Độc Bệnh truyền nhiễm hoàn tất, quái nhỏ trong phạm vi vẫn không chết được.

Hơn nữa hiệu quả của Ngải Độc Bệnh còn có một ẩn tính, đó chính là quái nhỏ đã bị truyền nhiễm Ngải Độc Bệnh qua một lần, 10 giây sau trong cơ thể sẽ sản sinh kháng thể, lần thứ hai gặp phải Ngải Độc Bệnh cũng sẽ không bị nhiễm lại! Cảnh này khiến Hoàng Dật cần đi bổ từng đao, vô cùng phiền phức!

Đánh xong tầng này dùng đủ 1 giờ, vô cùng lãng phí thời gian, Hoàng Dật vẫn là lui trở về tầng 27, hiệu suất ở đây cao hơn một ít.

Sau khi Hoàng Dật đánh xong tất cả số lần của bí cảnh một người, đẳng cấp lên tới cấp 32! Trong túi lại hơn mười trang bị xanh và tím.

"Huynh đệ, có hứng thú tổ đội đi đánh không?" Khi Hoàng Dật đánh xong lần cuối cùng, trở về quảng trường truyền tống của Kinh Cức thành thì, bên tai bỗng nhiên vang lên một âm thanh lười biếng, vô cùng quen thuộc.

Hoàng Dật quay đầu nhìn, nhất thời thấy được một người mặc áo choàng màu đen, vóc người cao to. Độ tuổi của người này tầm hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vẻ mặt hiền hoà, ánh mắt rất tản mạn, dường như vừa tỉnh ngủ.

"Là anh?" Mí mắt của Hoàng Dật nhíu lại, lập tức nhận ra người này, đây chính là người thần bí trong phòng đấu giá trước đó, ngồi sát vách phòng hắn, tuy rằng lúc đó hắn ta mang mặt nạ bảo hộ, nhưng Hoàng Dật lại nhớ kỹ ánh mắt người này, loại ánh mắt tản mạn này, dường như chưa tỉnh ngủ.

"Là tôi! Có hứng thú tổ đội cùng nhau đi đánh không?" Người nọ nói xong, mời tổ đội với Hoàng Dật.

Hệ thống nhắc nhở: Độc Cô Lãnh Tàng mời bạn gia nhập vào đội ngũ của hắn, có đồng ý hay không?

Độc Cô Lãnh Tàng! Thấy bốn chữ này, Hoàng Dật không có bất luận cái gì do dự, trực tiếp lựa chọn đồng ý.

Bởi vì đối phương và hắn là cùng loại người.

Độc Cô Lãnh Tàng, đây là người chơi Trung Quốc, một trong 7 người lấy được điểm vinh dự quốc gia, là người chơi đầu tiên trên thế giới mua một tòa thành trì! Bản thân có tài sản phú khả địch quốc! Nếu như nói Đao Phong bọn họ đại biểu chính là thực lực, như vậy Độc Cô Lãnh Tàng đại biểu cho tài phú!

"Ồ? Anh dĩ nhiên là Miểu Sát?" Độc Cô Lãnh Tàng hơi sửng sốt, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, Hoàng Dật sau khi gia nhập vào đội ngũ, hắn mới có thể biết được tên của Hoàng Dật.

Hoàng Dật quay đầu nhìn bốn phía một chút, thấy chung quanh không ai nghe được âm thanh của Độc Cô Lãnh Tàng, mới gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta đi vào rồi nói! Anh hiện tại cấp 40, tôi hiện tại mới cấp 32, chúng ta đánh tầng 30."

Kế tiếp, hai người truyền tống tới phòng quy mô 5 người tầng 30.

"Thật không nghĩ tới dĩ nhiên là anh!" Vừa tiến vào bí cảnh, Độc Cô Lãnh Tàng lắc đầu cười với Hoàng Dật: "Tôi lúc đầu còn tưởng rằng anh cũng là một người chơi bình thường, ngày hôm nay nhìn anh ở phòng đấu giá mua miếng Ngải Độc Bệnh phù văn, trong lòng có một ít tò mò, vừa rồi nhìn thấy anh, muốn biết anh làm sao giải quyết chỗ thiếu hụt của Ngải Độc Bệnh, không ngờ rằng anh cũng là Miểu Sát, thảo nào tự tin khắc phục Ngải Độc Bệnh!"

"May mắn mà thôi! So sánh với những phù văn anh lấy được, phù văn của tôi không tính cái gì?" Hoàng Dật nói xong, Man Chuy trong tay hung hăng nện trên người một quái nhỏ, đem nó đập bay hơn mười mét.

"Thế nhưng phù văn của tôi cộng lại, hiệu quả cũng không mạnh bằng miếng Ngải Độc Bệnh phù văn của anh, nếu như tôi cũng có biện pháp khắc phục Ngải Độc Bệnh là tốt rồi." Nói xong, Độc Cô Lãnh Tàng lấy ra một thanh trường kiếm băng lam, vung lên phía trước, phóng ra một khu vực hàn băng hình quạt, đem một đám quái nhỏ lao tới đóng băng lại.

...

Độc Cô Lãnh Tàng là người có chủng tộc hi hữu và nghề nghiệp hi hữu đầu tiên Hoàng Dật gặp phải sau khi đi tới Thế Giới Thứ Hai, tục xưng là "Người chơi song hi hữu". Nghề nghiệp hi hữu của Độc Cô Lãnh Tàng là hàn băng kiếm khách, bản thân là kiếm khách công kích vật lý, nhưng công kích có thuộc tính băng, có chút cùng loại với ma kiếm sĩ của Bích Nguyệt Tinh Không, bất quá ma kiếm sĩ là kiếm khách vật lý mang vào thương tổn hỏa hệ, mà Độc Cô Lãnh Tàng thì lại thêm vào thương tổn băng hệ, hơn nữa hắn là nghề nghiệp hi hữu, càng mạnh hơn một chút.

Bởi hai bên đều là "Người chơi song hi hữu", bình thường rất khó gặp phải đồng loại, hiện tại đều có chút cảm giác như gặp phải đồng chí, nói không có nhiều cố kỵ, máy hát được mở rất nhanh.

Độc Cô Lãnh Tàng sở dĩ giàu có như thế, là bởi vì hắn là một con nhà giàu siêu cấp, cha của hắn cho hắn số tài phú tương đương với tổng tài phú của 17 quốc gia Châu Phi! Hơn nữa cha của hắn đối với hắn cũng cực kỳ tùy tiện, mặc kệ hắn xài tiền như thế nào, đều không can thiệp.

Tiền bạc nhiều, hơn nữa bản thân hắn có năng lực rất mạnh, có thể làm cho hắn trong Thế Giới Thứ Hai đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, thu được thành tích của ngày hôm nay, trở thành một trong những người chơi đại biểu của khu Trung Quốc, cùng với Đao Phong, Long Thứ, Lôi Thần những người chơi này, được người chơi các quốc gia của toàn bộ thế giới biết đến.

Hai người đều là nghề nghiệp hi hữu, hơn nữa trang bị, kỹ năng, thao tác các loại phương diện đều là trình độ đỉnh cấp, mỗi người đều tương đương với ba bốn người chơi bình thường, phòng 5 người đối với tổ hợp bọn họ mà nói thật ra không có độ khó gì, tốc độ đẩy mạnh nhanh chóng.

"Nếu đều là nghề nghiệp hi hữu, vậy không nên cất giấu, có cái kỹ năng quần công gì toàn bộ thả ra đi, đánh nhanh lên một chút!" Độc Cô Lãnh Tàng nói xong, thanh trường kiếm trong tay hướng lên trời, trong không khí nhất thời trở nên lạnh, vô số mưa đá từ trong không khí ngưng kết mà thành, rơi xuống đám quái nhỏ phía trước, dường như xảy ra thiên tai mưa đá! Đập cho quái nhỏ phía dưới kêu loạn um sùm.

Hoàng Dật cũng mở ra Thẩm Phán, một màn khói độc xanh lục nhất thời bao phủ khu vực hai trăm mét, hợp với mưa đá, dường như trong mưa đá xuất hiện một lớp sương màu xanh.

...

Tầng này đối với hai người mà nói, vốn không có độ khó gì, đại khái chỉ cần hai mươi phút thì qua cửa. Kế tiếp, hai người tiếp tục tổ đội, số tầng cũng đề cao tới 32, độ khó của tầng này vừa được, hai người có thể giữ một tốc độ đẩy mạnh không tồi, lại vừa vặn có thể giết chết BOSS cuối cùng thực lực cực mạnh, điểm kinh nghiệm cũng vô cùng khả quan.

"Không biết anh có hứng thú cùng tôi đi giết một BOSS siêu cấp hay không?"

Đánh xong lần cuối cùng của phòng 5 người, Hoàng Dật vừa vặn thăng lên cấp 33 quay sang Độc Cô Lãnh Tàng hỏi.

"BOSS dã ngoại? Cấp bao nhiêu?" Độc Cô Lãnh Tàng có chút hứng thú.

"Thủ lĩnh cấp 50."

"Cái này giết không được! Cấp bậc của hai người chúng ta quá thấp."

"Đối phương trong trạng thái trọng thương."

"A? Nếu như thế, vậy tôi gia nhập."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.