Từ phòng đấu giá đi ra, Hoàng Dật rãnh rỗi không làm gì, Kinh Cức thành chậm rãi tiến vào giấc ngủ, người trên đường phố cũng dần dần bắt đầu ít đi, chỉ còn lại đèn đường mờ nhạt soi sáng, thành phố đêm khuya yên tĩnh lúc này có một vẻ đẹp yên bình.
Âm thanh huyên náo ồn ào chậm rãi biến mất, Hoàng Dật giẫm lên cái bóng của mình mà đi, bất tri bất giác lại đi tới hoa viên Shary. Trong hoa viên nở đầy các loại hoa, hoa hồng cúi đầu dưới ánh trăng, hoa quỳnh nức nở trong đêm tối, hay những dây trầu bà trèo lên những pho tượng loang lổ...
Đi tới hoa viên này, dường như thoáng cái xuyên về lại lãnh địa quý tộc trung cổ của thế kỷ trước.
Hoàng Dật ngồi xuống ghế dài tối hôm qua, lại quay đầu nhìn về phía dãy nhà cách đó không xa. Thiếu nữ của cửa sổ tối hôm qua vẫn chưa tắt đèn, trên cửa sổ giấy rọi ra ngọn đèn màu cam mông lung, bên trong vẫn là cái bóng của thiếu nữ ưu nhã ấy.
Vài dây thường xuân quấn trước cửa sổ của thiếu nữ, bên trên là vài đóa hoa nhỏ màu trắng, làm cửa sổ nổi bật như một khung ảnh, chèn vào cái bóng của thiếu nữ.
Hoàng Dật ngồi như vậy yên tĩnh nhìn bóng của thiếu nữ ấy, trong lòng rất bình tĩnh, thần kinh liên tục chiến đấu của ban ngày dường như được an ủi, dần dần thả lỏng ra. Trong hoa viên lúc này không có một bóng người, dường như đã trở thành một hoa viên bí mật của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-giam-anh-hung/3056970/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.