29.
Ánh mắt Đường Nhận bỗng trở nên có chút lung lay, có chút đờ đẫn, hắn mờ mịt hỏi: “Cái gì?”
Trước đó Lục Bán còn cảm thấy kỳ quái, người này chỉ uống ba ly nhưng người toàn mùi rượu, nhìn thế nào cũng thấy giống như người không có sao, hóa ra rượu này là loại có tác dụng chậm. Cũng có thể là do trước đó hắn hút thuốc nhiều quá, đè lại men say, kết quả sau khi bóp tắt điếu thuốc thì tâm trạng dao động kịch liệt, men say rốt cuộc cũng lững thững tìm đến.
Lục Bán biết rõ Đường Nhận, anh có thể xác định, rằng hiện tại bất luận anh nói cái gì, làm cái gì, thì sau khi Đường Nhận tỉnh rượu tất cả đều không nhớ được.
Thế là anh giơ tay lên, sờ lên khuôn mặt gầy gò của Đường Nhận, giống như là có chút xấu hổ, anh dùng âm thanh cực thấy, cực nhẹ hỏi: “Em dựa vào cái gì nói tôi không muốn? Tôi có chỗ nào giống không muốn?”
Mà vẻ mặt Đường Nhận thì càng thêm ngu ngốc, hắn nghi hoặc bắt được tay Lục Bán, dùng mặt cọ cọ, mồm miệng cũng bắt đầu trở nên lộn xộn: “Tay lạnh như vậy… anh lạnh không?”
“Đã nói rồi, nói anh mặc nhiều đồ… mặc cái áo khoác…” Hắn vừa nói vừa cởi áo khoác âu phục của mình, nhưng không cởi xuống mà trực tiếp nằm trên người Lục Bán, kéo kéo chiếc áo khoác được cắt sửa vừa người cứng ngắc ra, ý đồ muốn dùng nó bao bọc cả hai.
Đường Nhận nhiều năm tập luyện, giữ gìn vóc dáng rất kỹ. Thậm chí hiện tại phải lo nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua/4113766/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.