Hai người dây dưa bao lâu, Huyền Ảnh sẽ khóc bấy lâu. Mặc dù cậu không khóc thành tiếng nhưng đôi mắt cứ đỏ hoe, không sao kiềm được tuyến lệ. Mới đầu cậu khóc do đau lòng, tiếp đó lại vì sung sướng, kế nữa thì bởi nỗi đau nhức ở thân dưới. Càng về sau, nguyên nhân khiến Huyền Ảnh khóc càng phong phú.
Diệp Sâm lắng nghe tiếng thở dốc, ngắm nhìn ánh mắt sáng trong của Huyền Ảnh, nội tâm kích động chẳng thể chịu được. Anh mạnh bạo gặm cắn khắp thân thể dưới thân mình, dùng hai tay nắm lấy chiếc eo, quan sát chăm chú cần cổ trắng nõn gợi cảm. Hóa ra người anh thương không chỉ đáng yêu, mà còn có lúc hấp dẫn đến kỳ lạ. Diệp Sâm vừa nghĩ vừa hưng phấn đẩy hông thúc vào Huyền Ảnh.
Hai mắt Huyền Ảnh nhắm chặt, cơn khoái cảm và nỗi đau đớn đan xen trong cơ thể cậu. Hai chân cậu bị ghìm chặt, chỉ có hai tay được tự do. Vì thế cậu bắt đầu níu lấy gối mền xung quanh giằng xé, đôi lúc còn ném lung tung. Lúc này ga trải giường đã bị xốc ngược, chăn nằm ngổn ngang dưới đất. Thế nhưng Huyền Ảnh vẫn tỏ vẻ khó chịu, cậu nghẹn ngào, “Nóng quá à…”
Diệp Sâm nghe xong, máu nóng liền tràn lên não.
“Ối! Lại nóng!” Huyền Ảnh để Diệp Sâm ôm lấy mình, cũng vội vã vòng tay qua cổ anh, bạo dạn nhào đến cắn một phát thật đau lên vai chủ nhân. Cậu tiếp tục ngồi trên người Diệp Sâm, giãy giụa hai chân.
Diệp Sâm khẽ rên do ăn đau. Anh vùi đầu vào hõm vai Huyền Ảnh hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-yeu-ngoc-nghech-cua-diep-anh-de/1731346/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.