*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Sâm tỉnh giấc từ trong giấc mộng quen thuộc. Anh mở mắt ra, tâm trí hoàn toàn mờ mịt, không biết mình đang ở nơi nào. Phải nhìn chằm chằm đèn trần hết nửa ngày, anh mới chầm chậm ngồi dậy. Lúc này hai mắt anh nhắm chặt, tay bóp nhẹ ấn đường.
Giấc mơ đã quanh quẩn theo Diệp Sâm mấy năm trời, tuy rằng rất hoang đường, nhưng anh thật sự đã từng có lần hoài nghi không biết đó có phải kiếp trước của mình hay không. Vì số lần mơ không nhiều, lúc tỉnh dậy cũng đã không còn nhớ được bao nhiêu, vậy nên anh chưa bao giờ quá đặt nặng nó ở trong lòng. Thậm chí từ lúc ở chung với Huyền Ảnh, anh đã không nằm mơ trong vòng mấy tháng.
Hiện tại Diệp Sâm nghĩ bản thân phải thực sự nghiêm túc với chuyện này. Trong giấc mơ, mọi thứ xảy ra vô cùng rõ ràng, chân thật đến mức kỳ lạ, thậm chí ngay cả lòng tuyệt vọng của Tần tướng quân khi đó anh cũng có thể cảm nhận được. Nếu cứ tiếp tục như vậy, anh lo bản thân mình sẽ không còn phân biệt nổi cái gì là mơ, cái gì là thực nữa, lỡ như mắc thêm chứng tâm thần phân liệt hay các thứ tương tự thế thì không ổn.
Diệp Sâm nhìn thoáng qua bên cạnh, thấy Huyền Ảnh đang dang rộng hai tay hai chân nằm sấp trên giường, vùi hơn phân nửa khuôn mặt mình vào gối, chỉ chừa ra mỗi cái lỗ mũi, thở hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-yeu-ngoc-nghech-cua-diep-anh-de/1731324/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.