Edit: Tôi
Beta: Bạn
Men say mài mòn nét cao ngạo của Lục Phỉ, đôi mắt ướt át đong đầy tính ý, cơ hồ dâng toàn bộ đến trước mặt Thiệu Thành. Ánh sáng đèn đường nhu hòa chiếu vào gương mặt thanh niên, trông như nhỏ hơn vài tuổi, ngây thơ lại chân thành.
Tâm Thiệu Thành như tan ra.
Thiệu Thành hơi mất tiếng, "Cậu say rồi."
"Em không có!" Lục Phỉ Nhiên say khướt nói, "Em muốn hỏi anh... Em muốn..." Cậu chợt nhíu mày, nghi hoặc sợ hãi, "Sao anh biến thành hai người rồi? Ai mới là thật?"
Thiệu Thành: "..." Con ma men này!
Say đến như vậy, phỏng chừng Lục Phỉ Nhiên cũng bối rối lắm.
Thiệu Thành hỏi: "Sao cậu chưa về?"
"Em chờ anh đó!... Ách, em biết em ở đó muốn nói chuyện với anh, anh sẽ giả vờ không quen biết, không để ý đến em, cho nên em mai phục ở chỗ này, anh không có cách nào tránh em!"
Thiệu Thành thật sự phục cậu, "... Tôi thật không biết cậu."
Lục Phỉ Nhiên tức giận nói: "Anh nói dối! Anh là lừa, lừa em! Anh gạt em bao nhiêu lần rồi? Em sẽ không, ách, sẽ không lại bị anh lừa nữa đâu." Qua một lát, lại ngửa đầu, lệ nóng lưng tròng, "Tại sao anh muốn lừa em? Em có chỗ nào không đúng?" Nói đến đây nước mắt ào ào chảy xuống.
Thiệu Thành tan nát cõi lòng, anh muốn hôn lên đôi mắt, ôm cậu vào trong ngực an ủi, không cho cậu tiếp tục rơi nước mắt. Nhưng nghĩ lại, Thiệu Thành chỉ có thể ra vẻ trấn định hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/2187643/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.