Edit: Phong Nguyệt
Beta: Shim
Ông Vương bất thình lình tới quăng bom, rồi lại hồn nhiên vui vẻ dắt cháu trai đi.
Ông vừa đi, Thiệu Thành lập tức chỉ tay lên trời, thề: "Từ đầu đến cuối anh chỉ có một mình em, chưa bao giờ có người thứ hai! Thật sự!"
Lục Phỉ Nhiên nhăn mũi: "... Chú Thiệu, chữ tín của chú không dùng được nữa rồi."
"Được rồi, em không tin anh, chắc phải tin pháp luật chứ. Em cứ tra tình trạng hôn nhân của anh, anh quả thật chưa bao giờ kết hôn." Thiệu Thành chắc nịch nói.
Lục Phỉ Nhiên nửa tin nửa ngờ, "Vậy sao ông ấy lại nói anh từng kết hôn?"
Thiệu Thành thở dài, "Lúc trước lão Vương một hai muốn làm mối cho anh, vì để cự tuyệt đối phương, anh chỉ đành nói bậy thế thôi."
Lí do tạm được, có thể chấp nhận được. Lục Phỉ Nhiên nghĩ.
Thôi, tạm thời tin lại Thiệu Thành vậy.
Lần này sau khi trở về, Thiệu Thành báo ngay cho mẹ.
Lưu Vân Chi nghe nói con trai có thể khiến Lục lão gia đồng ý, giật mình, "Mẹ còn suy nghĩ, nhà của Tiểu Lục có mỗi ông nội, nếu không đồng ý thì thật khó xử."
Thiệu Thành nhớ tới đầu gối tím xanh, nói: "Ông Lục là một người thấu tình đạt lí. Mẹ gặp sẽ biết."
Lưu Vân Chi gật đầu, "Trưởng bối có thể dạy ra thằng nhóc tốt như Tiểu Lục cũng không phải người xấu. Lại nói, cho dù mẹ với ông Lục đồng ý... Mày nói với bà nội và ba mày chưa? Mẹ thấy bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/2187607/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.