Edit: Minh Tâm
Beta: Shim
Thiệu Thành bị đâm một nhát vào lưng, vị trí cách tim rất gần, do không đề phòng nên vết thương khá sâu, còn vết thương bị đâm trúng bụng trong lúc vật lộn thì nông hơn.
Sau khi thuốc mê hết tác dụng mới là lúc bắt đầu, đau đớn vô cùng, bác sĩ cũng không thể liên tục tiêm thuốc giảm đau được, nếu bệnh nhân còn chịu đựng được sẽ không cho sử dụng thuốc. Thiệu Thành đau vã mồ hôi, chịu thì vẫn chịu được nhưng anh cũng không kìm nén nữa mà nhìn Lục Phỉ Nhiên một cách đáng thương.
Lục Phỉ Nhiên đau lòng vô cùng, không nỡ rời nửa bước. Cậu nắm tay Thiệu Thành, nén nước mắt, hôn mu bàn tay anh, "Em ở đây, em đang ở bên anh."
Anh được cậu hôn một cái, tê cả lòng, yếu ớt nói: "Em hôn anh, hình như sẽ không đau như vậy nữa."
Lục Phỉ Nhiên ngây ra, lại hôn hôn tay Thiệu Thành, vẻ mặt cầu nguyện như một con chiên thành kính vừa thuần khiết vừa chân thành.
Thiệu Thành thấy đôi mắt trong sáng của cậu thì ngại ngùng. Kì thực anh muốn em hôn lên mặt lên môi anh cơ, ngốc ạ! Thôi, hôn tay cũng tuyệt lắm rồi.
Đợi sau khi Thiệu Thành tỉnh lại, Lục Phỉ Nhiên giới thiệu cho anh từng điều một, giới thiệu Thiệu Thành là ai, gia cảnh như thế nào, công việc ra sao, nhà ở đâu, cuối cùng lại đỏ mặt nói: "Em là... Em là vị hôn phu của anh."
Anh bày ra vẻ kinh ngạc thích hợp, "Thì ra là vậy. Anh với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/2187580/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.