Edit: TôiBeta: Bạn
Thứ bảy là sinh nhật mẹ Thiệu, vé xem kịch côn khúc (2) buổi chiều đã được đặt sẵn.
Thiệu Thành thành thành thực thực ngồi.
Trên đài ca sĩ cất chất giọng trầm bổng xướng khúc dạo đầu:
"Mỹ nhân không còn. Khóa cửa nặng, mây mù ngàn dặm.
Tri tình chỉ còn oanh yến nhàn nhã. Đầy cuồng dại, hỏi người, đôi ta không lời nhắn gửi."
Thiệu Thành nhớ, đời trước đến cả đời này đây là lần đầu tiên chỉ anh với mẹ đi xem kịch, thực ra hiện tại anh cũng không kiên nhẫn nghe diễn. Có lẽ vì thế mà Lục Phỉ Nhiên và mẹ anh rất hợp nhau, bà rất thích Lục Phỉ Nhiên, so với con ruột còn thân hơn.
Khi đó Lục Phỉ Nhiên đem chuyện mình bị cưỡng ép nói cho mẹ Thiệu, mẹ Thiệu mắng anh một trận: "Mẹ ghét nhất cái hung hăng tự phụ của ba mày, lại hay "nay Tần mai Sở"*. Mày khi còn bé còn thề lên xuống với mẹ rằng sẽ trở thành đứa con ngoan. Bây giờ mày ngày càng quá đáng, chuyện cưỡng ép phi pháp như vậy cũng làm ra được!"
*Nay Tần mai Sở: Trăng hoa đa tình.
Năm anh lên sơ tam(3),mới 14 tuổi, cha mẹ ly hôn, nguyên do ba anh ngoại tình. Tiểu tam là nữ gia sư của anh, mới 17 tuổi đã cùng cha anh nguyện thề chân ái, chờ cô ta trưởng thành sẽ kết hôn.
Gia thế mẹ Thiệu cũng không tệ, không diễn nổi tiết mục ăn nói khép nép ủy khúc cầu toàn*, suy nghĩ một đêm liền ly hôn, nhân lúc ông áy náy mà thoải mái gom đi nửa gia sản.
*Ủy khúc cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/111206/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.