Translator: Yao
Beta: Jen
Từ lúc lên xe đến bây giờ, cô đã mặc kệ anh được hai mươi phút.
Kỳ Gia Ngôn xoay người, tay đặt lên ghế bên cạnh, nhìn trộm cô: “Giận rồi sao?”
Mộc Hội Chi vờ như không nghe thấy, cô có thể không giận sao? Một diễn viên như cô lại bị một người không phải là diễn viên lừa gạt, trình độ diễn xuất chân thật đó của anh không lấy giải cũng uổng.
Không biết là ai quăng rác bừa bãi trên đường, làm cho cô xấu hổ trước mặt anh.
“Xin lỗi.” Kỳ Gia Ngôn nhân lúc xe bus đang dừng đèn đỏ, ngồi qua vị trí trước mặt cô, đôi mắt vô tội đó làm cho cô mềm lòng: “Em đừng giận nữa.”
Mộc Hội Chi chớp chớp mắt: “Không có lần sau.”
Kỳ Gia Ngôn làm tư thế thề thốt: “Ừm, không có lần sau.”
“Anh vẫn nên ngồi sang bên đó đi, anh che tầm nhìn của em rồi.” Mộc Hội Chi quay đầu đi chỗ khác.
Kỳ Gia Ngôn lắc đầu: “Anh chính là muốn ngồi trước mặt em, như vậy khi em nhìn ra đằng trước, liền nhìn thấy anh.”
“Kỳ Gia Ngôn, sao lúc trước em không nhận ra anh biết nói nhiều câu tình tứ như vậy nhỉ.” Mộc Hội Chi thật sự cảm thấy mình bị gạt, trước khi kết hôn, cô vốn không hề biết anh có một mặt như vậy.
“Bởi vì sau khi kết hôn, anh muốn cưng chiều em.”
Mộc Hội Chi làm một biểu cảm nôn mửa, cô phải ngồi xa anh ra, nếu không sẽ nôn hết lên người anh.
Mộc Hội Chi đi xuống dãy cuối cùng ngồi, Kỳ Gia Ngôn cũng đi theo, kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-ngay/1103754/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.