*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Ngự cười hì hì, nâng tay khoác lên vai Sầm Văn Thanh, Sầm Văn Thanh cúi xuống, sau đó hướng về phía cậu ta làm mặt quỷ.
Thẩm Du lui từng bước ra bên cạnh, thầm nghĩ cách xa hai quỷ trẻ trâu này một chút.
Đi vào văn phòng, mới phát hiện có rất nhiều người đang đứng.
Thấy bọn họ, Triệu Đồng Sinh lập tức mở miệng: " Lục Tiêu các em lại đây. "
Vừa thấy bọn họ, sắc mặt Trần Lâm liền thay đổi, người phụ nữ trung niên đứng cạnh cậu ta đột nhiên lớn tiếng nói: " Chính là mấy đứa này, bọn nó có chứng cứ không, ăn nói bậy bạ nói xấu Trần Lâm nhà chúng ta, không lấy được chứng cứ, hôm nay ai trong chúng ta cũng đừng hòng được sống tốt! "
Cô gái nhỏ đối diện ngồi cách không xa đang che mặt khóc, mẹ cô gái này cũng khóc, mắt đỏ bừng.
Thẩm Du nhìn thoáng qua, trong lòng có chút khó chịu.
Giáo viên phụ trách dẫn đầu, vẻ mặt khó coi nhìn về phía Lục Tiêu: " Lưu Viện nói giữa trưa hôm nay là các em giúp em ấy? "
Lục Tiêu nhìn về phía Trần Lâm, cậu chưa kịp mở miệng, Trương Ngự cười nhạo một tiếng, nói: " Dám làm không dám nhận, quá vô sỉ. "
Giáo viên phụ trách nghe vậy liền quát lớn: " Nói linh tinh, các em có hiểu được tính nghiêm trọng của chuyện này không! "
Sầm Văn Thanh nâng tay vỗ vai Trương Ngự, ý bảo cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-hoang/907585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.