Nhân Mã nằm sấp đè lên ngực Thiên Yết, cả người bị Thiên Yết chặt chẽ đè ở trong ngực. Tất cả những gì cô có thể nhìn thấy là một cái bóng to lớn lướt qua trên mặt đất. Tiếp theo đó là một tiếng gầm kinh thiên động địa, ong ong cả lỗ tai. Nhân Mã kinh ngạc ngẩng đầu, đập vào mắt cô là một con Hổ rất to, to hơn tất cả những con Hổ mà cô đã từng nhìn thấy. Thấy nó đang nhìn chằm chằm về phía mình mà nhe ra hàm răng nanh sắc nhọn, Nhân Mã quả thực là không thể tin được.
- “Không đúng, con Hổ này là từ nơi nào xuất hiện, làm sao chúng ta lại không phát hiện ra.”
Một con Hổ to như vậy làm sao có thể ẩn nấp ở một nơi cây cối thưa thớt như thế này mà không bị nhìn thấy. Hơn nữa, với giác quan nhạy bén của cô và Thiên Yết, không lí nào lại không phát hiện ra.
Nhân Mã chống tay lên người Thiên Yết để đứng dậy. Thiên Yết hơi nhíu mày, nhưng cái gì cũng không nói. Cho tới khi cả hai đã đứng đối diện với con Hổ đang gầm gừ đe dọa, Thiên Yết mới lạnh lùng mở miệng.
- “Đây là Hổ biến dị do nhiễm phóng xạ.”
Nhìn con Hổ to gấp ba lần con Hổ bình thường, cả hai đều không có một chút sợ hãi. Ngược lại, Nhân Mã rất bình thản hỏi Thiên Yết.
- “Thịt con Hổ này có thể ăn không?”
Đối mặt với ánh mắt nghiêm túc của Nhân Mã, Thiên Yết chỉ có thể cười khẽ mà trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-hoang-quan-khu-x/3548601/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.