Ngồi dậy từ trên máy giả lập, Nhân Mã lấy tay che miệng ngáp một cái thật dài. Bây giờ đã qua 10 giờ, đã quá thời gian nghỉ ngời của cô. Mí mắt Nhân Mã mí trên đánh mí dưới, sắp dính cả vào với nhau.
Mà Thiên Yết ngồi ở cạnh cô dường như vẫn còn tỉnh táo, vẻ mặt tươi tỉnh nhìn không ra chút mệt mỏi nào cả. Nhân Mã nhìn, có chút ghen tị.
- “Cậu không buồn ngủ hả?”
Thiên Yết đứng dậy đi tới trước mặt cô. Thấy trên mặt cô toàn là mệt mỏi còn tri kỉ kéo cô đứng dậy. Thiên Yết tắt đèn trong phòng học, kéo Nhân Mã đi ra ngoài. Bên ngoài hành lang tối om không một chút ánh sáng, Nhân Mã thò tay vào túi móc ra cái đèn nhỏ, kéo tay Thiên Yết đi xuống cầu thang.
Thiên Yết đi bên cạnh cô, thấy cô vừa đi vừa ngáp, hai mắt đều muốn díu cả lại. Nhất là khi bước xuống cầu thang cô còn bước hụt, thiếu chút nữa là ngã lộn cổ, hoàn toàn không nhìn ra được cái người lúc nãy còn ở trên mạng hùng hồn chiến đấu chính là cô.
Sau mấy lần suýt ngã, Thiên Yết quả thực không nhìn nổi nữa kéo tay cô lại. Ngay lúc Nhân Mã mơ mơ màng màng nhìn qua thì Thiên Yết đã bước lên trước một bậc thang, ngồi xuống, đối với Nhân Mã nói.
- “Lên đi, tôi cõng cậu về kí túc xá.”
Nhân Mã tuy cực kì buồn ngủ nhưng lại cảm thấy đầu óc của chính mình còn dùng rất tốt, cũng không muốn làm phiền người khác cõng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-hoang-quan-khu-x/3548584/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.