Ngay khi có thể nhìn thấy Chít Chít nhung nhớ đã lâu, Thang Mộ lần nữa cảm khái -- thời gian, đó chính là một thanh đao giết heo!
Bé gấu trúc có thể ngồi ở trong lòng bàn tay nàng làm nũng, hôm nay đã biến thành một gấu trúc . . . . . khổng lồ ..... đến mức độ nào?
Thang Mộ cúi người xuống, dùng hết sức lực mà mình và hệ thống dung hợp mới có thể dùng cánh tay khiêng một cục lông trắng đen lên khỏi mặt đất, quơ quơ: "Ha ha ha, dáng dấp đứa nhỏ này thật phúc hậu." Rồi sau đó buông tay, một đống nho nhỏ trong nháy mắt rơi trên mặt đất, "Rầm" một tiếng, mặt đất rung rung, rồi sau đó dưới mông của vị sủng vật kia lặng lẽ xuất hiện một cái hố to, Thang Mộ nhìn chăm chú vào vết nứt vẫn lan rộng đến dưới chân mình, lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn về phía Jarrett: "Đệ ... .........Rốt cuộc là nuôi nó thế nào vậy?"
". . . . . . Dù sao, cũng mười năm rồi."
". . . . . . Được rồi." Thang Mộ phát giác mình không nghe được cái từ "Mười năm" này, vừa nghe đã cảm thấy lòng vô cùng chua xót.
Chính là đang lúc cảm khái, nàng đột nhiên cảm thấy chân khuỵ xuống, eo nặng trĩu. . . . . . Cả người nàng khom lưng 90 độ, suýt nữa nhào đầu xuống đất, thì ra là ngài sủng vật đã rời khỏi chủ nhân khác của mình mười năm, đang ôm chân của nàng bò lên trên lưng.
". . . . . ." Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-duc-thinh-nghiem-tuc/2039056/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.