"Giá bao nhiêu?"
Thiếu gia ngốc lại không bị cái bánh nướng mà Thang Mộ vẽ ra mê hoặc, dĩ nhiên suy một ra ba, bắt đầu thảo luận cái giá mà hắn phải trả.
Thang Mộ thiếu chút nữa đáp một câu "Cho ta nửa cân thịt khô", sau đó suy nghĩ lại, yêu cầu này có vẻ làm khó chàng trai này quá, vì vậy căn cứ vào nguyên tắc của Chủ Nghĩa Nhân Đạo, nàng nói: "Giúp ta tìm một người."
"Người nào?"
"Một đứa bé chín tuổi , tên gọi. . . . . ." Thang Mộ đem tên đệ đệ mình, các đặt trưng như màu tóc, màu mắt, vóc dáng ... nói hết một lần, rốt cuộc mới nhớ tới hỏi, "Đúng rồi, người mà ngươi muốn ta giáo huấn tên gọi là gì?"
"Cái loại người chán ghét đó, tên tuổi làm sao có thể xuất hiện trong tai ta được."
". . . . . ." Cho nên là nói, dưới tình huống tên này hoàn toàn không biết đối phương gọi là gì, nên mới phải triệu hoán ma quỷ lên giết chết người ta phải không?
Là thù hận này quá sâu, quá đậm rồi, hay là đầu óc hắn quá ngốc, quá ''nhị'' đây?
"Diện mạo tên đó. . . . . . Thôi, đợi ngươi trực tiếp chỉ cho ta xem đi." Thang Mộ quyết định không nên nữa phí công nhận thức nữa, hàng này chắc không đến nỗi ngay cả đối phương trông như thế nào cũng không biết chứ? Đợi chút. . . . . . Vì sao nàng đột nhiên cảm thấy rất có khả năng đây?
Nâng trán, đây thật là một bi kịch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-duc-thinh-nghiem-tuc/2039050/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.