Có thể tỉnh táo mới là chuyện lạ đó! ! !
Lúc nàng còn đang vui vẻ cầm điện thoại cục gạch bự chảng, người khác cũng đã dùng tới di động siêu mỏng rồi, loại cảm giác chênh lệch như nước sông so với nước biển đủ để ép điên mọi người không phải sao?
Quả nhiên, Gay là không cần phải tồn tại . . . . . . Nghĩ như thế Thang Mộ hung hung dữ dữ nhìn Kirsten, bắt đầu nghiêm túc suy tính cơ hội đem đối phương cắt thành miếng.
Ánh mắt này khiến Kirsten kìm lòng không được rùng mình vài cái, nước mắt rơi đầy mặt thành khẩn khai báo: "Thật ra thì chúng ta chỉ trao đổi vài lần, phần lớn thời điểm chúng ta đều là dùng miệng nói chuyện."
Không thể không nói, sau khi ở chung lâu như vậy, Kirsten thật sự là vô cùng hiểu rõ đường đi lối về của não bộ Thang Mộ.
"Hơn nữa, ta còn có rất nhiều thứ còn chưa có dạy cho Jarrett."
". . . . . ."
Kirsten thành công chọt trúng điểm yếu của Thang Mộ, nói đơn giản là, trước mắt hắn còn nằm trong nhóm đạo cụ quan trọng, còn chưa bị Ngựa đực đại thần đưa về nhóm vật hy sinh đâu.
"Thật?"
"Thật!"
Hối hận vì chuyện đã phát sinh rồi là không có ý nghĩa, hiện tại phải làm là, ngăn chặn vĩnh viễn hiện tượng như vậy xảy ra lần nữa !
Như vậy, biện pháp duy nhất chỉ có -- Thang Mộ suy tư một lát, lặng lẽ điều động hệ thống tổ đội, cũng thêm Kirsten vào trong đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-duc-thinh-nghiem-tuc/2039017/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.