"Đã nói liền làm" Đích thị là phong cách của Thang Mộ.
Vì thế nàng vội vàng xoay người, nghĩ muốn ra ngoài tìm kiếm một ít đồ vật về cho Jarrett chọn lựa.
Mới đi được hai bước, nàng đột nhiên không di chuyển được.
Không phải không có khí lực mà vì .... vạt áo bị nắm lại.
Thang Mộ vô cùng kinh ngạc quay đầu lại, nhìn chăm chú vào cánh tay nhỏ bé đang bắt lấy nàng, bởi vì thời gian nuôi dưỡng cũng không dài, cánh tay non nớt gầy teo, bàn tay cũng không có thịt như đứa trẻ thông thường.
"Thực xin lỗi ...."
"... ........." Hắn làm chuyện gì xấu sao? Thang Mộ nghi hoặc.
"Thực xin lỗi thực xin lỗi thực xin lỗi......"
"......Cái đó....."
"Thực xin lỗi...." Bàn tay bé nhỏ nắm càng chặt, giống như muốn bắt giữ gì đó không cho rời đi, "Ta sẽ cố gắng, cho nên xin đừng đi......" Lại bị vứt bỏ một lần nữa sao? Jarrett rất muốn khóc lóc cầu xin đối phương đừng làm như vậy, nhưng mà lòng tự trọng không cho phép hắn khóc, lại càng không cho phép hắn nói ra lời khẩn cầu kia, cho nên hắn chỉ có thể cắn chặt môi mình, dùng đau đớn để khắc chế khao khát từ đáy lòng.
Đến lúc này, Thang Mộ mới ý thức được, quyết định nàng vừa đưa ra làm cho tiểu quỷ .... hình như là hiểu lầm cái gì đó.
Nàng vội vàng ngồi xổm xuống, một tay khoát lên đầu đối phương xoa xoa, hết sức ôn hoà hỏi: "Jerry, ngươi hiểu lầm cái gì đó phải không?"
"Ta chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-duc-thinh-nghiem-tuc/2038979/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.