Toàn bộ đều là mùi máu, ta cơ hồ điên cuồng sử dụng chân nguyên của mình, trong đầu chỉ có câu nói của Ngụy Ương, “Toàn bộ, giết hết bọn chúng.”
Đúng, đây là Ngụy Ương nói với ta, cho nên ta muốn giết bọn họ, toàn bộ bọn họ. Chỉ có làm như vậy, ta mới có lý do ở lại bên cạnh hắn.
Thân thể mệt mỏi, hai cánh tay nặng trĩu, chân nguyên của ta đã cạn, nếu còn đánh nữa, ta sẽ hoàn toàn tan biến, nhưng ta muốn giết tất cả bọn họ, không còn một người.
Ta nhìn thấy vẻ kinh ngạc của tộc trưởng Vân gia.
Đúng vậy, ta thật sự yêu Ngụy Ương, ta sẽ không rời đi, vĩnh viễn sẽ không, ta là thuộc về Ngụy Ương, hắn chính là tất cả của ta.
Ngụy Ương luôn cười vui vẻ, Ngụy Ương có đôi mắt sáng như ngọc của ta đã sớm mất rồi. Chỉ còn có ta thuộc về hắn, hắn muốn ta giết, ta sẽ giết.
Cho dù hắn không cần ta, ta vẫn là của hắn.
Mãi cho đến khi Vân phủ hoàn toàn biến thành một tòa tử trạch, ta vẫn điên cuồng tìm kiếm, ta muốn giết hết mọi người.
[Nơi chết chóc]
Cuối cùng, khi ta trở lại căn phòng đó, Ngụy Ương vẫn đứng yên tại chỗ, ngay cả tư thế cũng không đổi.
“Ngụy Ương, ngươi xem, ngươi bảo ta giết, ta liền giết toàn bộ.”
Ta không cần ngươi yêu ta, nhưng ngươi tin ta yêu ngươi không được sao… Ngụy Ương.
Nếu đây là ngươi muốn ta làm, được thôi, ta làm.
Ta mệt mỏi quá, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-yeu/3091739/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.