Ở ma giáo mãi cho tới khi đông qua xuân đến.
Thần Y rốt cục đối với cảnh Sư Phụ cùng giáo chủ khanh khanh ta ta, chàng chàng thiếp thiếp không chịu được nữa, quyết định mang theo sư đệ nhà mình dứt áo ra đi, ra ngoài du ngoạn một vòng, vừa đúng lúc có thể quay về căn nhà nghỉ mát lúc nào cũng gió thổi ầm ầm của mình.
“Sư Phụ, chúng ta đi đây.” Thái Y hướng về phía Sư Phụ, huơ huơ bàn tay nhỏ bé.
“Đi đi thôi.” Sư Phụ gật gật đầu, một bên rất là hưởng thụ quả táo đích thân Giáo Chủ cắt tỉa.
Kỹ thuật xắt rau củ quả của Giáo Chủ ngày càng tốt, quả táo kia bị cắt gọt xong trông tựa đóa hoa, càng lợi hại hơn chính là tốc độ như chớp xẹt, khắc quả táo thành đóa mẫu đơn lộng lẫy xong, thịt táo cư nhiên còn chưa bị thâm.
Thái Y hai mắt đăm đăm, vô cùng sùng bái nhìn Giáo Chủ.. Tiếc là ánh mắt tôn sùng đó, bị Thần Y một đường đánh gãy, bị lôi đi.
“Giáo Chủ thực yêu Sư Phụ.” Thái Y cảm khái nói.
“Này không phải là yêu, mà là bệnh.” Thần Y nói.
“Bệnh gì?” Thái Y hiếu kỳ hỏi.
Thần Y suy nghĩ một lúc liền nghiêm túc nói: “Bại não!”
Thái Y trầm mặc một lát, buồn bã nói: “Ta thật sự hy vọng sư huynh ngươi cũng có thể hướng con đường đó mà học tập một chút.”
Bực mình, cái này phải chờ đến lúc đi về phòng, hảo hảo giáo dục lại mới được.
Ngày đó ly khai ma giáo, hai người dắt nhau đi dạo trong rừng, thuận tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-y-du-than-y/1611328/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.