“Công tử, vừa rồi khuôn mặt chưởng quầy kia trông vặn vẹo hết sức, hắn nghĩ mình có thể kiếm chút lãi, ai biết công tử khôn khéo như thế, làm cho hắn không có đường lui, hắn trong lòng khẳng định nhiều đổ máu đi!” Tư Tình nhớ tới biểu tình của chưởng quầy lúc đó không khỏi cảm thấy buồn cười.
“ Chưởng quầy kia đồng ý mua, chứng minh mấy thứ kia không chỉ đáng giá hai mươi vạn lượng, cái gọi là vô gian bất thương ( không gian lận không phải là thương gia),bọn họ không bao giờ buôn bán lỗ.” Tư Vân cũng rất thông hiểu quy tắc buôn bán thương trường.
“A! Vậy kia giá bao nhiêu, nếu vậy tiểu…công tử không phải chịu thiệt sao?”
Tư Tình nghe xong, gấp đến độ thiếu chút nữa gọi sai xưng hô.
“Không, tuy rằng mấy thứ kia có khả nang trị giá tới hai mốt hai hai vạn, nhưng hiệu cầm đồ không bao giờ mua đúng giá, nếu thật sự gặp gian thương, vài thứ kia người khác nhiều nhất cũng chỉ ra giá mười sáu, mười bảy vạn lượng, mà ta muốn hai mươi vạn lượng xem ra đã đã là điểm mấu chốt” Phượng Thiên Mị cười nói.
“Công tử, ngươi thật sự là làm cho chúng ta khiếp sợ liên tục a! Có thể hay không có một ngày chúng ta không chịu nổi, bị dọa choáng váng!” Tư tình tràn đầy sùng bái trêu ghẹo.
“Xì” Phượng Thiên Mị nhịn không được cười nhẹ một tiếng, Tư Tình nói chuyện thật thú vị! Nói cứ nhu nàng biết mọi thứ không bằng.
Bất quá, nàng cũng không có không nhận thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-xa-cuong-phi/2149564/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.