Edit: LINH NHI***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ
Trên trà lâu, Mộc Cẩm Thần nhìn thấy, lực chú ý cũng dừng ở trên người Phượng Thiên Mị, chỉ cảm thấy bất kể biểu cảm của nàng như thế nào, người cũng phát ra hào quang vô cùng kiêu ngạo.
“Là ai nói, suốt đêm bản Quận chúa không về nhà!” Giọng nói Phượng Thiên Mị lạnh lạt nhưng lộ ra hơi thở nguy hiểm, không phải là nàng muốn so đo với đám dân chúng này, mà là nàng không thể chấp nhận được người khác chửi bới nhục nhã nàng như thế.
Mệt cho nàng còn muốn cố gắng hết sức cứu bọn họ! Nhưng mà những người này, lại rảnh rỗi ngồi bàn luận về nàng, mà không biết đại họa sắp rơi xuống đầu.
Mọi người hít vào một hơi, không ai dám lên tiếng.
Thấy thế, Phượng Thiên Mị khinh thường nhếch môi cười lạnh, sau đó, sắc mặt thay đổi, trầm thấp lạnh lùng cảnh cáo nói : “Ta nói cho các người biết, nếu như để ta nghe được những lời đồn này nữa, cẩn thận ta cho hắn đoạn tử tuyệt tôn.”
Mọi người lạnh lẽo rùng mình một cái, không dám có nửa câu oán hận, nhưng mà, vẫn có người không sợ chết, không nghe lời.
“Ồ! Muốn làm gì? Không phải là một nữ nhân bị Hiên Vương ruồng bỏ không cần mà thôi, còn muốn đánh người sao.” Một giọng nam tràn đầy châm chọc vang lên.
Dứt lời, chợt nghe thấy “Bốp” một tiếng, sau đó là một tiếng hét thảm “A”, mọi người khiếp sợ nhìn Phượng Thiên Mị, lại nhìn ra sau, một nam tử đau đớn lăn lộn ôm lấy hạ bộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-xa-cuong-phi/2149258/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.