"Tốt lắm!" J tỷ gật đầu.
Kha Tước đang khoát lên vai Khang Tiểu Ngư nhanh chóng buông xuống. Khang Tiểu Ngư nhấp môi dưới, ôm chặt chiếc gối đầu màu trắng vừa mới cùng Kha Tước tranh đoạt vào lòng. Đạo diễn kêu ngừng, Kha Tước lập tức thoát cảm xúc ra ngoài, nhưng Khang Tiểu Ngư vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc lúc nãy.
"Thật sự rất tốt!" Kha Tước đứng lên, cổ vũ tán thưởng nhìn về phía Khang Tiểu Ngư.
Khang Tiểu Ngư nhìn về phía anh, nở nụ cười.
"Tiểu Mẫn, em mang cô ấy đi gội đầu đi!" J tỷ nói.
Khang Tiểu Ngư sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh đã hiểu được. Trong bài Thần Hi có một câu ca từ là:
"Máy sấy phần phật phần phật thổi, thổi hương ấm áp tới.
Hương thơm chảy xuôi tại đầu ngón tay anh, ôn nhu và ôn nhu.
Chỉ riêng nhìn vào trong mắt anh, cái phiền não gì đều quên hết."
Hẳn là muốn quay đoạn này, Kha Tước sẽ sấy tóc cho cô...
Khang Tiểu Ngư không kìm lòng được, vụng trộm nhìn Kha Tước, anh đang đứng ở phía máy giữa, nghiêm túc nhìn đoạn lúc trước đã quay được.
"Khang Tiểu Ngư, đi theo tôi" Tiểu Mẫn kêu lên.
Khang Tiểu Ngư từ trên giường đi xuống, đi theo tiểu Mẫn đến phòng hóa trang. Lúc đi ra ngoài, cô lơ đãng ngẩng đầu, liền thấy Ôn Thế Gia đang quan sát cô. Vì sao cảm thấy Ôn Thế Gia ánh mắt nhìn cô có chút khác lạ? Nhưng cô không nghĩ được nhiều thì đã bị tiểu Mẫn lôi đến phòng hóa trang.
•
Khang Tiểu Ngư ngồi trên ghế ngựa, mái tóc lộn xộn, ướt sũng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-voi-cau-cung-ban/47855/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.