🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khách khứa tan hết, Lục Trầm Hòa ngồi một mình trên ghế dài, rũ đầu xuống, không nhúc nhích.

Khang Tiểu Ngư đứng ở góc giáo đường một lúc lâu, mới đi về chỗ anh.

"Anh rể... "

Lục Trầm Hòa ngẩng đầu nhìn Khang Tiểu Ngư, cố gắng nặn ra một nụ cười: "Tiểu Ngư, anh muốn ở đây nói chuyện với chị em. Em về nhà trước đi."

"Được... " Khang Tiểu Ngư gật đầu.

Lục Trầm Hòa lôi ví tiền ra, đưa cho cô mấy tờ tiền: "Nơi này cách nhà có chút xa, em bắt taxi về đi. Ở tiểu khu nhớ mua đồ ăn, có thể đêm nay anh sẽ về muộn. "

Anh lại dặn dò: " Lấy chiếc áo khoác trên kệ mà mặc vào, bên ngoài lạnh lắm."

Khang Tiểu Ngư dùng hết sức gật gật đầu. Chào tạm biết Lục Trầm Hòa, vụng về bước trên giày cao gót đi ra ngoài. Cô đi đến cửa giáo đường lại không nhịn được mà quay đầu lại.

Mỗi một hàng ghế điều có bóng bay hồng phấn hoặc màu trắng, thảm đỏ dài đến tận cùng. Là những kí ức tốt đẹp của Lục Trầm Hòa và Khang Tiểu Linh.

Khang Tiểu Ngư cởi xuống chiếc bóng bay ở cuối cùng hàng ghế, gần với cô nhất, cẩn thận quấn dây của bóng bay lên cổ tay mình, xoay người đi ra ngoài.

Cô mặc chiếc áo khoác trường dài đến đầu gối. Vẫn đi đôi giày cao gót đó, để lộ một đoạn chân mà bước ra ngoài. Tại thời tiết lạnh như vậy, trong tay cô nắm chặt quả bóng bay, giống như người gỗ vô thức bước đi, làm cho người qua đường liên tiếp ngoái đầu lại.

Nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-voi-cau-cung-ban/47851/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.